Nhi cũng không quan tâm, cô đến đấy là để làm cho việc, tìm tiền, sống cuộc sống tự bởi vì của mình, và còn là vì Thịnh. (Ảnh minh họa)

Cuộc sinh sống của Nhi vẫn cực kì yên ổn cho tới khi Phương Uyên, vợ của người yêu tìm mang lại tận góc cửa cô. Đùng một cái, Nhi phát triển thành kẻ thứ tía xấu xa, đê tiện. Vốn nghĩ mình có khả năng sẽ bị mắng chửi tuyệt xỉa xói, ngạc nhiên chị lại ngỏ lời mời cô về làm vk hai. Tương lai sụp đổ, Nhi bị cuốn vào trận chiến danh lợi và quyền lực, trở thành bé rối ngây ngô ngốc nhằm mặc người thao túng, chơi đùa.Bạn sẽ xem: 100 ngày làm bà xã lẽ

Rốt cuộc thì có lẽ ai đúng, ai sai? Là con thỏ non yếu đuối đuối, tốt là người nhu nhược, kẻ đê hèn? Trong trái đất đầy rẫy cám dỗ này, tình yêu chân thành có còn tồn tại?

Cùng đón đọc Truyện lâu năm kỳ 100 ngày làm bà xã lẽ vào 14h30 những ngày trong tuần trên phân mục Làm vợ - Eva.vn.Nhi thu vén lại đụn tài liệu bên trên bàn, sắp tới xếp nhỏ gọn vào một góc, vệ sinh lại bàn một lượt để nó trông thiệt tinh tươm rồi bắt đầu ôm giấy tờ cần thiết, chạy qua bàn thao tác làm việc của trưởng phòng. Từ bây giờ cô rất cần phải tan ca sớm, fan tình phương xa mong muốn hẹn chạm chán cô. Đã lâu lắm rồi, gồm khi phải đến nửa tháng nay cô chẳng thấy phương diện hắn.

Bạn đang xem: 100 ngày làm vợ lẽ

Mấy vị người cùng cơ quan ngồi cạnh bên liếc xéo Nhi một cái, ai nấy phần nhiều bĩu môi trước hành động của cô. Người tại đây không say đắm cô, bọn họ nghĩ rằng cô lúc nào cũng làm màu, ra vẻ, ngay đến hơn cả bàn thao tác làm việc cũng nên xếp đặt chi li như vậy cơ mà. Thế nên chẳng có người nào trong cái văn phòng này ưa cô. Nhi cũng không quan tâm, cô đến đấy là để có tác dụng việc, kiếm tiền, sống cuộc sống tự vì của mình, và còn là một vì Thịnh.

- Chị à, tổng thể việc trong chiều nay cùng sáng mai em đã xử lý hoàn thành hết rồi. Chị bình chọn giúp em nhé?

Nhi híp đôi mắt cười, tặng thêm cho chị Yến trưởng phòng vài mẫu chớp mắt. Chị Yến gật đầu rồi nhận lấy ck tài liệu dày cộp kia.

- mong mỏi tan nhanh chóng chứ gì?

Yến trắng trợn lật tẩy ý đổ của Nhi. Chị không lạ gì cô gái bé dại này, luôn làm việc tốt nhất có thể nhưng cũng rất ham chơi. Khác với mọi người trong văn phòng, chị siêu thích Nhi. Dù sao thì tín đồ làm được câu hỏi vẫn nên được coi trọng rộng đám bạn chỉ biết ăn không ngồi rồi cùng soi mói fan khác.

Nhi cấp tốc nhảu bóp vai mang lại Yến, hi ha cười cợt nịnh bợ.

- Đúng đúng đúng. Chỉ bao gồm chị gọi em.

- Được rồi, tài liệu lát chị xem.

Yến gật đầu, rước đống tư liệu kia quăng quật sang một bên. Được cung cấp trên tha bổng, Nhi phấn kích định vọt ra ngoài nhưng đã biết thành Yến túm lại. Chị vậy tay Nhi, đột nhiên trưng ra vẻ mặt rất lớn như thể sắp thì thầm gì đáng sợ lắm.

- Em nói thật mang đến chị biết, em đang qua lại cùng với ai đúng không?

Bị hỏi trúng tim đen, nhì má Nhi đỏ ửng. Ở doanh nghiệp này cô chỉ có tác dụng quen với mỗi chị Yến, cũng hay hay thủ thỉ cùng, có lẽ rằng những chuyện nhưng cô trung tâm sự nửa vời ko qua được mắt chị. Đúng là cô đã qua lại với cùng một người lũ ông, không chỉ có thế hắn lại còn là một ông chủ phệ của tập đoàn này

- À thì, đúng ạ. Em sẽ quen một người. – Cô nhi nhí trả lời.

- Sếp Thịnh à?

- Sao chị biết?

Nhi thảng thốt. Chuyện này cô giấu rất kỹ, sao chị Yến rất có thể biết được? tuy vậy chuyện yêu thương của cô trọn vẹn là quang quẻ minh chủ yếu đại, tuy nhiên cô cũng không ham mê để lộ ra ngoài. Tình nhân của cô là ông nhà cả một tập đoàn, ví như mọi hiểu rằng thì cực nhọc tránh khỏi sàm pha.

Nghe được thắc mắc của Nhi, Yến đã chắc hẳn rằng đáp án mang lại mười phần. Mặc dầu chị chẳng phải mái ấm gia đình của Nhi nhưng xuất sắc xấu gì rồi cũng được xem như là bạn bè, chị không thích thấy cô bé trong trẻo với ngây thơ chũm kia bị lừa lọc, chịu tổn thương.

- Em bao gồm biết mọi tín đồ nói gì về anh ta không? Anh ta có bà xã rồi.

Yến phải chăng giọng nói. Nhi ngớ ngẩn ngơ mất mấy giây, rồi bật cười ha hả. Chuyện này cô đã từng có lần nghe, mọi fan trong công ty đều đồn thổi như vậy. Vớ nhiên, đó chỉ là lời đồn thổi đại cơ mà thôi. Một người như Thịnh thì gồm khối tín đồ để tâm để ý tới, ai ai cũng mong ao ước bắt quàng mang hắn, thân quen biết hắn, không thì cũng rì rào như thể nắm vững hắn trong tâm địa bàn tay. Nhi tự chỉ ra rằng mình thông tuệ và hiểu rõ sâu xa lắm, chắc rằng Thịnh yêu dấu cô là ở điểm đó cũng nên.

- Chuyện bịa thôi. Chưa phải thật đâu chị.

Nhi phẩy tay, giãi bày cho Thịnh, vào đầu trộm nghĩ về rằng về tối nay gặp mặt, cô buộc phải kể lại mang đến hắn nghe chuyện này new được. Hẳn là hắn sẽ rất vui vẻ khi thấy cô toàn trọng điểm toàn ý bởi vì mình như thế.

- Mọi bạn đều nói…

Hiền vẫn không hết lo lắng. Nhi rút tay mình khỏi tay chị, chuyển sang vỗ vai trấn an bằng cái giọng bà già nửa vời của mình.

- thật mà. Em và anh ấy yêu thương nhau nửa năm rồi, chả nhẽ em lại lừng khừng hay sao. Mấy lời đồn đại vô lý đó chị chớ tin làm gì cho nhức đầu.

Nhi trả lời, nháy đôi mắt một cái, rồi giã từ chị Hiền. Vừa bong khỏi công ty, vừa nghĩ về về hồ hết chuyện bao quanh mình, Nhi đột cảm thấy sao mà hầu như thứ hoàn mỹ cho thế. Cuộc sống yên ổn, có việc làm tất cả tiền tiêu, trưởng chống kiêm các bạn tâm giao lại không còn sức yêu mến cô, người tình của cô lại hết sức cưng nựng cô. Nhi chẹp miệng, thiệt sự, đời tín đồ chẳng muốn cầu gì hơn thế.

Cô đã quên mình mới chỉ nhì mươi tuổi. Trên chuyến đi dài đằng đẵng của cuộc sống này, ko sớm thì muộn, rồi cũng trở thành đến cơ hội cô vấp váp phải đoạn đường khúc khuỷu gập ghềnh. Đôi khi mở màn quá suôn sẻ êm đẹp mắt lại là tiền đề cho một chặng đường đầy những đau khổ ở vùng phía đằng trước kia. Hoặc là, đông đảo thứ này đã ẩn giấu sẵn trong từng con đường đi nước bước của cô rồi, chỉ cần cô chưa nhận ra, hoặc chưa tới lúc để nó lộ diện mà thôi.

***

Trong căn biệt thự cao cấp xa hoa không tồn tại lấy một láng người, không gian tĩnh lặng bao trùm lên các ngóc ngách, ám lên từng vách tường. Phần nhiều thứ ở nơi đây sở hữu mùi cổ truyền và xưa cũ, nhưng cũng cực kì hoa lệ.

Phương Uyên tựa vào thành giường, sương ẩm quanh luẩn quẩn trong chống ngủ. Bóng dáng một người đàn bà gần cha mươi như ẩn như hiện trong làn tương đối nước, phảng phất nét quý phái dù rằng trông chị hơi bé và xanh xao.

Đôi mắt u sầu của chị chăm chú dõi theo quyển sách đã cầm, tuy nhiên lại chẳng bao gồm chữ như thế nào vào đầu được. Chị còn vẫn mải mê suy nghĩ về chuyện nào đấy khác, về cuộc sống thường ngày chẳng không giống nào con chim oanh vào lồng quà của mình, tuyệt về người ông xã đã biệt tăm biệt tích chẳng mấy lúc trở về nhà. Kể từ ngày kết hôn, hắn đã đổi thay đâu mất dạng rồi.

Cánh cửa gỗ nặng nề trịch trong phòng ngủ mở nhảy ra, một cậu trai khoảng tầm hai mươi ba nhào vào phòng, rống lên.

- Chị!

Quyển sách trên tay Phương Uyên rơi xuống chăn. Em trai chị đang quay về. Phong Hải xẻ nhào đến bên giường.

Quyển sách bên trên tay Phương Uyên rơi xuống chăn. Em trai chị vẫn quay về. Phong Hải ngã nhào đến mặt giường. (Ảnh minh họa)

- Về rồi? Định sống lại luôn không?

- Ở lại? Ở đâu?

Phong Hải mỉa mai. Cậu không giống hệt như chị gái mình, không chịu được cuộc sống đời thường như bị tù đày thế này. Năm kia rời đơn vị đi du học là quyết định sáng suốt tuyệt nhất đời của cậu.

Mắt thấy chị gái định nói gì đó, Phong Hải đã vội vã chiếm lời.

- Đừng nói, em không thèm ở lại đây đâu. Chị không phải bận tâm cho em. – Hải Phong quăng quật cái tay vẫn bịt mồm chị gái của bản thân ra, chuyển chủ đề. – Chị điện thoại tư vấn em về gấp vậy là có việc gì?

Phương Uyên vội vàng sách đặt lên tủ đầu giường, nặng nề nhọc kháng tay xuống chóng để nhưng mà ngồi trực tiếp dậy.

Xem thêm:

- Anh rể em … Sao cơ? Hắn lại dám léng phéng ở bên ngoài sao?

Phong Hải trừng ánh mắt chị gái mình, xác thực chị gật đầu rồi mới tiếp thu thông tin này. Cậu cuộn chặt bàn tay lại thành gắng đấm, rõ ràng là đã tức cho phát rồ.

- Đồ khốn. Sau bao nhiêu chuyện hắn làm, hắn còn dám nước ngoài tình?

- cho nên chị muốn tìm cô bé kia.

- Chị!

Phong Hải gắt lên. Cậu không hiểu biết nhiều vì sao chị gái mình nên cố chấp thế. Tên lũ ông thối tha cơ lừa chị, lừa anh chị em họ, còn chưa đủ, trong cả một danh phận ung dung cũng không cho chị, bây giờ còn ngang nhiên nước ngoài tình. Vậy mà chị của cậu vẫn cứ ôm mãi cảm tình không buông, còn hy vọng tìm người thiếu nữ kia để gia công cái gì đây?

- Chị chạm mặt ả ta làm cho gì? Chị buông tay đi đạt được không?

Phong Hải van nài, cậu không muốn nhìn thấy chị gái mình thường xuyên khổ sở thay này nữa. Mà lại Phương Uyên lại là một trong những người rất nắm chấp, chuyện gì sẽ quyết, chị sẽ không từ bỏ.

- Em không hỗ trợ thì chị từ làm.

Chị buông một câu giá buốt nhạt, rồi giở chăn ra, cách xuống giường. Đôi chân trần của chị ấy thấp thoáng lộ ra sau lớp váy đầm lụa dài, bên trên làn domain authority trắng bệch là một trong những mảng sần sùi màu đỏ sậm, vừa nhức đôi mắt lại vừa ghê rợn.

Phong Hải thở dài, cậu đỡ đem chị gái mình.

- Được rồi. Gặp gỡ thì gặp.

***

Nhi đến nhà hàng trước giờ hứa hẹn tận nửa tiếng. Cô mài miệt đứng trong nhà vệ sinh, tân trang lại bề ngoài của mình. Đàn ông luôn miệng nói say mê những cô nàng xinh từ nhiên, Nhi bĩu môi, có ngu new tin điều ấy. Đàn ông chỉ thích những cô như thế nào trang điểm trông từ nhiên, mà để được đẹp như thế, thiếu nữ lại phải ném ra hàng giờ đồng hồ thời trang với lớp phấn son công huân ghê gớm.

Nhi đứng trước gương, chấm lại son trơn lên môi. Lúc này cô phá lệ, vẽ lên đuôi đôi mắt một nhành hoa đào màu hồng nhạt, trông cực kì kiều diễm. Còn đang mải mê quẹt thoa quệt quệt, một tín đồ vừa new vào sẽ va buộc phải cô. Cú va chạm mạnh khỏe đến mức tạo cho Nhi té dúi về phía trước. Thỏi son bóng bên trên tay cô rơi xuống sàn gạch men men, vỡ vạc tan, nước son quánh sệt loang lổ chảy ra ngoài.

Ôi thỏi son chi phí triệu bắt đầu tinh của tôi!

Nhi xém chút nữa vẫn thốt lên, nhì mắt trừng lớn nhìn theo nước son tung tóe trên sàn. Cơn xót của trỗi dậy, Nhi ngước phắt đầu lên, định bụng vẫn chửi nhau một trận với những người vừa va vào mình, bắt đền. Nhưng ngay trong lúc nhìn thấy đối phương thì cô vẫn á khẩu. Trước mặt cô là 1 trong người bọn ông.

- Ơ kìa! Anh … anh … anh sao lại vào nhà dọn dẹp nữ hả?

Nhi chỉ vào người bọn ông kia, trái tim nhỏ bé trong lồng ngực nảy lên thình thịch. Cô sẽ không xấu số đến mức gặp mặt phải biến hóa thái tại đây chứ? bộ não bé dại bé của Nhi bắt đầu nảy số, làm ráng nào nhằm kêu lên bây giờ?

- Nhà dọn dẹp và sắp xếp nữ sao? – Người bọn ông ngơ ngác, sau khoản thời gian nhìn xung quanh một ít thì trừng mắt lên. – bị tiêu diệt rồi, sao tôi lại đi nhầm cầm cố này!

Nhi híp ánh mắt cậu ta, cấp tốc chóng review cậu ta một lượt từ trên đầu đến chân. Trông khía cạnh mũi thì dường như sáng sủa, có lẽ rằng cũng chưa hẳn người xấu. Chắn chắn cậu ta đi nhầm thật. Nhi thở phào, suýt thì bị dọa bị tiêu diệt mất rồi.

Nhi review cậu ta một lượt từ trên đầu đến chân. Trông khía cạnh mũi thì có vẻ như sáng sủa, có lẽ rằng cũng không hẳn người xấu. (Ảnh minh họa)

- Anh đi nhầm rồi. Nhà dọn dẹp và sắp xếp nam ở mặt tay phải hành lang cơ.

- Ra thế. Trên tôi cứ nghĩ thanh nữ luôn phải, vì thế mới rẽ nhầm.

Người bầy ông gãi đầu cười, nhận sai rồi dẫu vậy lại chẳng hề xoay đầu rời đi. Hai bạn cứ đứng nhìn nhau một thời gian lâu, đến khi cả hai tự cảm giác ngượng ngùng. Người bầy ông hắng giọng một tiếng, cúi xuống nhặt mấy mảnh tan vỡ của lọ son.

- mẫu này, tôi có tác dụng hỏng mất của cô rồi.

- À ừ nhỉ. Hư mất rồi.

Lúc này Nhi bắt đầu nhớ ra chuyện thỏi son. Cô còn chưa kịp lên giọng bắt đền thì người bọn ông kia đã ngỏ lời trước.

- Tôi đền đến cô. Dòng này bao nhiêu tiền vậy?

Nhi cứng họng, mấy lời doạ dọa chuẩn bị phun ra miệng kẹt cứng lại ko thoát ra nổi. Fan ta đã lịch sự như cố thì cô còn mắng mỏ vật gì đây, khủng tiếng ngược lại sẽ phát triển thành cô thành bạn bất kế hoạch sự. Nhi nhanh nhảu hít sâu một hơi, rước lại vẻ hòa nhã, dìu dịu nói.

- ngay gần một triệu.

Người lũ ông sờ sờ túi quần, moi ra một mẫu ví nhỏ, đếm số tiền lẻ trong số ấy rồi nhấc không còn ra. Toàn bộ số chi phí trên tay cậu ta còn chẳng đủ nhằm trả tiền taxi chứ đừng kể tới mua son.

- thật xin lỗi, tôi không sở hữu đủ tiền rồi. - Người đàn ông nhíu ngươi nghĩ ngợi, bày ra vẻ mặt thê thảm lắm. – tuyệt là thay này, cô mang lại tôi địa chỉ, tôi sở hữu son rồi nhờ cất hộ đến mang đến cô, được không?

Nhi đột nhiên tỉnh ra. Thì ra tên này vốn chẳng nên đi nhầm đơn vị vệ sinh. Cậu ta chỉ mong muốn tiếp cận cô nhưng mà thôi. Cô liếc quan sát cậu ta, trên mặt viết đầy hai chữ coi thường bỉ. Mong muốn lừa cô sao? mộng mị đi.

- cố thì ko tiện lắm nhỉ?

- Vậy đến tôi số điện thoại của cô cũng được.

Người đàn ông nỗ lực níu kéo lại. Nhi thở dài. Tiếng này cũng đang tới lúc Thịnh cho tới rồi, cô ko muốn bỏ lỡ một khoảng thời gian rất ngắn nào bên Thịnh để giành cho những kẻ cám hấp thế này. Nhi dễ ợt đọc một dãy số mang đến người bầy ông kia giữ lại.

- Tôi yêu cầu đi đây.

Nhi thanh lịch chào nhất thời biệt, nhưng vạn lần cũng không muốn gặp mặt lại cậu ta. Điện thoại cô rung lên, là Thịnh nhắn tin báo rằng đã tới đơn vị hàng. Nhi nhanh lẹ cầm túi xách, rời ra khỏi mớ lếu loạn trong công ty vệ sinh.

- tên tôi là vương vãi Phong Hải. Cô lưu vào nhé. Ngày mai call cho cô, tải son trả lại cô.

Người đàn ông call với theo sau lưng, cái tên thật kêu cơ lọt vào tai Nhi. Phong Hải nhìn dãy số điện thoại cảm ứng trên màn hình, gởi chị gái đưa thông tin đã xong xong nhiệm vụ. Cậu bước thoát ra khỏi hành lang, vừa kịp nhìn thấy bóng lưng cô bé đi khuất. Gương mặt xinh xắn với đuôi mắt hoa đào lại hiện lên trước mắt cậu, nhưng trọn vẹn không mang đến cảm xúc vui vẻ gì.