(Dân trí) - Điều gây tranh cãi xung đột nhiều tốt nhất ở “La La Land” nằm tại cảnh kết phim, đa số người xem cảm thấy bị “lừa dối”, bị “vỡ mộng”… bởi toàn tập phim là một cuộc tình đẹp lãng mạn, dẫu vậy riêng phần kết lại thực tiễn đến đau lòng.

Bạn đang xem: Đánh giá la la land


Nếu các bạn đã xem bộ phim truyền hình nhận được không ít đề cử độc nhất vô nhị tại giải Oscar trong năm này - “La La Land” (Những kẻ khờ mộng mơ), bạn hẳn sẽ cảm giác khá ai oán trước chiếc kết của phim.

Sau khi theo dõi Mia (Emma Stone) cùng Sebastian (Ryan Gosling) yêu thương nhau thơ mộng và tình thực đến vậy, đề rồi 5 năm sau, chúng ta lại buộc phải tận mắt chứng kiến một thực sự khó đối diện. Đó là cặp đôi tuyệt đẹp ấy không hề bên nhau nữa, với vĩnh viễn không cùng mọi người trong nhà được nữa. Mọi cá nhân một cuộc sống riêng, thậm chí có mái ấm gia đình riêng.

Cả nhị người hôm nay đều có được ước mơ lớn nhất cuộc đời. Mia trở thành diễn viên nổi tiếng. Sebastian quản lý một hộp đêm đùa nhạc jazz đúng hóa học anh muốn. Nhưng chiếc giá yêu cầu trả là gì? ái tình đẹp của nhì người đã bị đánh đổi, để bù lại, chúng ta đạt được toàn bộ mọi điều không giống trong cuộc sống, tất cả những điều chúng ta từng mơ ước.

Hẳn đa số người xem tự hỏi có tác dụng như vậy gồm đúng không? Liệu họ có khi nào nên quyết tử tình yêu thương để chạy theo tham vọng?

Trong cảnh kết phim, khi Sebastian chơi bạn dạng nhạc gắn liền với giai đoạn cặp đôi còn đính bó (bản nhạc “Mia and Sebastian’s Theme”) bên bọn piano, một cuộc sống khác được vẽ ra vào trí tưởng tượng… Nếu cuộc sống thường ngày đã ra mắt theo cách khác, trường hợp Mia và Sebastian lấy nhau, bước đầu một cuộc sống đời thường gia đình…

Giấc mơ đẹp tươi không bao giờ thành sự thật ấy ngừng đột ngột khi nốt nhạc sau cuối vang lên, ảo hình ảnh chấm dứt, Mia đứng lên và ra khỏi hộp tối của Sebastian với một người lũ ông khác, người bây giờ là ông xã của cô, là phụ vương của con cô. Ở giây khắc kết phim đó, thực tế đổ ập xuống như một chiếc khăn ẩm phủ lên cây nến đã le lói.

Đó là 1 kết phim khiến người coi vẫn yêu cầu tiếp tục để ý đến sau khi đã rời ra khỏi rạp, một chiếc kết trái lập với toàn bộ phim. Không khí bao che “La La Land” là sự việc lãng mạn, hoài cổ, sự lạc quan có phần ngô nghê của “những kẻ khờ mộng mơ”, thú vui mong manh của rất nhiều kẻ tay trắng ước vọng một ngày làm ra cơ đồ…

Trong khi bộ phim được đánh giá cao nức nở, nhấn về vô vàn vinh quang quẻ tại các giải thưởng điện ảnh, thì điều khiến cho phim gây tranh cãi nhiều nhất nằm tại chính cảnh kết này, nhiều người cảm thấy bị vỡ lẽ mộng vày toàn bộ phim truyền hình quá lãng mạn, nhưng lại kết phim lại quá thực tế.

Có những người dân xem đồng tình, nhận định rằng Mia đang dành rất nhiều thời gian để đi coi Sebastian biểu diễn, để dần dần từ ko thích đưa sang yêu thương jazz, trong những lúc đó, ngược lại, Sebastian không bao giờ đi coi Mia biểu diễn.

Anh thậm chí còn bỏ buổi biểu diễn mà Mia đặt những kỳ vọng để tham dự một trong những buổi chụp hình… Những điều này đã đủ để người xem tinh ý phát âm rằng, người cuối cùng phải nuối tiếc đã là Sebastian, cùng quả vậy, khi bạn dạng nhạc cuối phim vang lên, người buồn bã, nuối tiếc nhiều hơn, người âm thầm chờ hóng để sau cùng phải thất vọng hoàn toàn, chính là Sebastian.

Một điều nhắn gửi đẹp nhất đẽ sau cuối Sebastian mong muốn gửi cho tới Mia được anh thể hiện thông qua những phím đàn gói trọn toàn bộ tình yêu anh dành cho cô sau toàn bộ những năm tháng đã qua.

Đa phần người xem cảm xúc nuối tiếc bởi không được thấy một chiếc kết “đẹp như phim” mà họ vẫn mong chờ sẽ mang lại với cặp đôi. “La La Land” là một trong phim hoài cổ, gửi lại cam kết ức về phần đông phim cảm xúc lãng mạn nhưng ở cuối phim thường vẫn là… “kể trường đoản cú đó, họ hạnh phúc mãi mãi”.

Từ đầu mang lại cuối, “La La Land” khiến người coi tưởng phía trên thực sự là một bộ phim lãng mạn, mộng mơ, để rồi bất ngờ đột ngột chuyển hướng ở thời khắc không ngờ nhất.

Cái kết thừa đỗi thực tế, khi cả hai cùng bình thản chấp nhận rằng bây giờ họ đã đi theo phần lớn lối không giống nhau… thiết yếu cái kết này đã làm nên dáng vóc cho phim, vị “La La Land” không chỉ là nói về tình yêu của Mia cùng Sebastian.

Thông điệp tối đa mà bộ phim truyện hướng đến chính là ước mơ của mỗi cá nhân trong cuộc đời. Phần lớn cuộc tình mang lại rồi đi, người yêu cũng chưa phải chỉ bao gồm một, nhưng mong mơ thì mãi mãi ngơi nghỉ lại, tồn tại thường trực trong mỗi chúng ta. Mia và Sebastian đông đảo đã chắt lọc sống không còn mình với cầu mơ.

Đạo diễn kiêm biên kịch của phim - Damien Chazelle - chia sẻ rằng anh lấy cảm xúc viết đề nghị kết phim “La La Land” từ tập phim “7th Heaven” (Thiên con đường thứ 7 - 1927), một bộ phim truyện cũng luân chuyển quanh một chuyện tình. Vào phim, người chồng đi ra chiến trường rồi chết hình trạng trận.

Người vợ ở nhà, nghe tin ông chồng mình đã chết nhưng cô thiếu tín nhiệm và luôn luôn đinh ninh rằng anh vẫn sống. đồng đội và mái ấm gia đình đều cho rằng vì quá khổ sở nên cô đang trở bắt buộc mất trí, chúng ta khuyên cô hãy quên đi số đông ảo vọng đau buồn, hãy thực tiễn hơn để sống tiếp.

Nhưng người vợ vẫn đinh ninh rằng ông xã mình đang quay về, cùng quả thật như vậy… Một cảnh quay bất ngờ quay ngược thời gian, trở về ngoài khía cạnh trận, người ông xã bỗng nhiên sinh sống lại, ko thể giải thích nổi, anh về lại quê hương với vợ. Cảnh kết phim, anh về cho tới nhà, họ hôn nhau với khuôn hình tối dần.

Cũng tất cả nhiều cách để hiểu về loại kết của “7th Heaven” nhưng đối với đạo diễn Damien Chazelle, người ông chồng là hiện thân của cả sự sống và loại chết, người ck ấy kỳ thực đã chết nhưng anh vẫn như còn đã sống, vì người vợ quá yêu chồng. Khi cảm xúc đã trở nên quá mạnh, thì mọi chế độ của thực tiễn đều chấm dứt lại.

Ý tưởng đó đã khiến cho Damien Chazelle làm ra cái kết cho “La La Land”, theo đạo diễn, xúc cảm rất có thể vượt lên trên toàn bộ mọi điều khác.

Giống như bạn ta vẫn thường nói vui rằng: không có tình yêu vĩnh cửu, chỉ bao gồm khoảnh tương khắc vĩnh cửu của tình yêu… ví như Mia, Sebastian, cũng như người xem cảm thấy đủ bạo gan mẽ, họ đang thấy rằng toàn bộ những điều thực tiễn khác không thể quá quan trọng nữa, đặc trưng nhất đó là những cảm hứng thăng hoa, đầy đủ nhất đã có lần có vào tình yêu.

Đạo diễn Damien Chazelle cũng thừa nhận rằng cách phân tích và lý giải này hoàn toàn có thể hài hước, ngớ ngẩn, thậm chí vô lý nhưng nhiều khi cũng đúng.

Đó là lúc người ta để cảm xúc đưa mình sống trong số những giấc mơ không bao giờ thành sự thật, và vốn dĩ, người theo dõi tìm đến với điện hình ảnh để được sống giữa những giấc mơ của điện ảnh. Sau giấc mơ đẹp ấy, dù cho có những nuối tiếc, nhưng sau cuối cả Mia và Sebastian chẳng phải đều đã giành riêng cho nhau phần nhiều nụ cười?!

Khi xúc cảm không thể nói thành lời, nhân vật vẫn vỡ oà một trong những lời ca. Nhưng lại giai điệu dù ngọt ngào đến đâu, ta chọn gì lúc đứng giữa sự nghiệp cùng tình yêu?
*
Cá nhân tôi nghĩ về không cái brand name nào truyền tải không hề thiếu “cái thần” của tổng thể tác phẩm như cái thương hiệu La La Land. Bản chất cái thương hiệu đã bộc lộ được địa điểm của câu chuyện, bối cảnh ra mắt và tính nhạc kịch của phim.

“La” hoàn toàn có thể được hiểu là tên viết tắt của Los Angeles — ghê đô của rất nhiều giấc mơ thay đổi đời, nơi gồm nền công nghiệp giải trí lớn số 1 nước Mỹ với ngọn đồi Hollywood long lanh. Trong tiếng Anh, la-la-land là một trong thành ngữ ám chỉ tâm trạng mộng mị, thoát ly khỏi thực trên của một người. Vào âm nhạc, “la la” lại là cặp từ bỏ tượng thanh thường xuyên thấy, ám chỉ biện pháp hát ngân nga mọi giai điệu quen thuộc thuộc.

Vậy, giả dụ dịch thoáng “la la land” là “xứ sở âm nhạc” thì cũng không sai. Âm nhạc là một trong trong hai trung tâm điểm được đàm đạo nhiều tuyệt nhất về phim, tuy vậy song với cái kết ám ảnh của phim.


Mối dục tình giữa âm thanh và năng lượng điện ảnh

Để gọi về âm nhạc trong La La Land, phải hiểu về kiểu cách âm nhạc hay âm thanh được áp dụng trong điện ảnh. Bọn họ có ba hình thức chính.

Hình thức đầu tiên được call là non-diegetic music: music không thuộc trái đất của phim. Đây là một thuật ngữ chuyên ngành ra đi từ danh tự “diegesis”, nghĩa là “thế giới của tác phẩm.” Nói một cách 1-1 giản, non-diegetic còn gọi là “nhạc nền”, xuất xắc underscore. Chỉ có người theo dõi mới nghe được số đông giai điệu này, còn nhân trang bị thì không.

Tôi lấy ví dụ đa số cảnh rượt đuổi trong phim hành động. Nhạc nền là yếu hèn tố cực kỳ quan trọng sẽ giúp khán giả cảm thấy adrenaline vẫn trào dưng trong cơ thể qua từng pha hành động. Tuy nhiên, ở khía cạnh logic, mọi giai điệu mạnh bạo ấy không tồn tại nguồn phát, cùng nhân trang bị trong trường hợp đó sẽ không thể nghe được bản nhạc đã phát.

Bởi nếu như họ nghe được, ta sẽ tóm lại rằng đâu đó trong khi họ đã rượt xua nhau, gồm một dàn nhạc đang góp phần giúp phim thêm kịch tính. Đây chính là non-diegetic music, với cũng là hiệ tượng âm nhạc thịnh hành nhất trong phim ảnh.

Xem thêm: Gareth Bale Đi Vào Lịch Sử Bóng Đá Wales 0, Gareth Bale Đi Vào Lịch Sử Tuyển Xứ Wales

Hình thức lắp thêm hai, trái lại với non-diegetic, là diegetic music: âm thanh thuộc thế giới của phim. Vẻ ngoài này còn gọi là source music, tức “âm nhạc có nguồn.” Cả người theo dõi và nhân vật phần đông nghe được nhạc điệu và khẳng định được nguồn phát.

Diegetic music còn bị lệ thuộc vào số đông quy tắc đồ vật lý logic. Những tác động ảnh hưởng từ nhân thứ hay bối cảnh đều sở hữu thể ảnh hưởng trực tiếp đến quality âm thanh.

Có thể đem ví dụ tiêu biểu từ phim Baby Driver (Edgar Wright, 2017). Xuyên thấu phim, nhân đồ gia dụng Baby dùng âm thanh trong lúc tiến hành những màn đua xe của mình. Cậu tuỳ ý chỉnh âm lượng, đổi khác bài hát và người theo dõi cũng chịu tác động mỗi khi cậu có tác dụng điều đó. Trong một đoạn phim khác, khi Baby toá một mặt tai nghe, music của phim lập tức được đẩy sang mặt tai nghe còn lại. Kỹ thuật âm nhạc này gọi là pan.

La La Land sử dụng hiệ tượng thứ ba, giao thoa giữa hai hiệ tượng đầu tiên, mang tên source scoring.

Trong quá trình nhận thức sự trường thọ của music trong phim, bọn họ đôi lúc đang vấp yêu cầu những nhạc điệu khá nhập nhằng. Ở một cảnh phim, âm thanh đó chỉ là nhạc nền, không tồn tại nguồn. Mà lại qua cảnh phim sau, ta lại thấy rất rõ ràng nguồn vạc của nó, hiện lên ngay trong không gian của nhân vật.

Với những ai đã từng xem Birdman (Alejandro Gonzalez Inarritu, 2014), bạn có ghi nhớ tiếng trống nền luôn luôn dõi theo từng bước chân của nhân đồ dùng Thomson?

Tiếng trống nền ấy được nhào nặn thường xuyên theo sự di chuyển của Thomson. Vào một cảnh phim, ông bước thoát ra khỏi nhà hát và dạo ngang một tay trống sẽ ngồi bên trên vỉa hè. Cảnh khác, ông lao ra quảng trường Thời Đại và lướt ngang một đoàn trống giữa đám đông. Tiếng trống nền vẫn văng vẳng xuyên suốt phim, trước và sau khoản thời gian Thomson xúc tiếp với nguồn phát.

Source scoring là một lối chơi đùa cùng với âm thanh của các nhà làm phim. Âm thanh và music là ngôn ngữ phản ánh bối cảnh và sự biến đổi chuyển cảm giác phức tạp của nhân vật, xoá nhoà lằn ranh giữa hai thế giới điện ảnh và trái đất bên ngoài.

Với La La Land, Damien Chazelle và Justin Hurwitz đã sử dụng source scoring và tạo thành nên công dụng một biện pháp bất ngờ. Vị với Mia cùng Sebastian, music là tua dây kết nối cảm xúc, đưa họ trải qua từng thăng trầm của tình yêu cho tới những phút phim cuối cùng.


La La Land: lúc tình yêu để music dẫn lối

Vào một đêm sau buổi tiệc ồn ào, Mia (Emma Stone) rảo cách trên hè phố Los Angeles. Gần như góc quay cùng nhạc nền của phim tương khắc họa trung ương trạng cô đơn cùng tầm vóc lững thững của cô. Tiếng dương thế vang lên ngọt ngào, hợp vô cùng với màu sắc phim, không khí phim và tư tưởng Mia thời gian đó.

Bỗng nhiên, cô đứng chững lại. Điều gì đã làm cho Mia sững lại? Cô đã nghĩ gì? Mia gạnh mắt vào tấm hành lang cửa số ven đường, quan sát vào ko gian bên trong một đơn vị hàng. Bởi sao nơi đó lại làm cô sững sờ mang đến vậy?

Sự thiệt được ló mặt khi Mia chuyển tay mở cửa. Giờ đồng hồ dương cầm hôm nay bỗng mập hơn. Cùng khi Mia đã phi vào trong, giờ đồng hồ dương thay đó trong trẻo, chân thật và hoà vào giờ trò chuyện của các người khách. Họ ngỡ ngàng nhấn ra: tiếng bọn đó nào gồm phải nhạc nền! Đó chính là nguyên nhân khiến cho Mia dừng bước.

Bằng một cách tinh tế và thông minh, Mia với cả người theo dõi được dẫn dắt bằng tiếng dương cầm của Sebastian “Seb” Wilder (Ryan Gosling). Nhạc điệu đẹp mang đến ám ảnh cứ ngỡ ko tồn trên trong thế giới của phim hoá ra lại là vấn đề khởi nguồn của vớ cả. Đoạn dương cầm gần đầy 2 phút này mang trong mình 1 cái tên rất là giản đơn: Mia & Sebastian’s Theme — giai điệu chủ đề của nhì nhân vật chính.

Xuyên suốt cả bộ phim, nhạc điệu này vang lên rất nhiều lần, như một chứng nhân của tình yêu nhưng Mia và Seb giành cho nhau. Giai điệu cũng thay đổi hoá khôn lường: thời điểm thì làm nhạc nền, cơ hội lại len vào trong thế giới phim, và gồm cả hồ hết lúc kết hợp tài tình để tạo ra một trái đất mộng mị của không ít trái tim vẫn yêu.

Giai điệu này cũng rất được ẩn dụ hoá trong một phân cảnh khôn xiết đáng nhớ, lúc Mia nghe theo tiếng điện thoại tư vấn của trái tim, túa chạy khỏi bữa ăn tối cùng bạn trai hiện tại để mang đến với Seb.

Giữa bàn tiệc, Mia bỗng nhiên nghe giờ đồng hồ dương cầm quen thuộc cất lên. Qua phương pháp kể chuyện của khung hình cũng như biểu cảm khuôn mặt, có thể thấy rõ Mia là người duy độc nhất nghe được những music đó. Dẫu đạo diễn đang chèn thêm phân cảnh thể hiện mắt nhìn của Mia hướng về phía loa nhà hàng, ta vẫn chắc chắn rằng rằng nhạc điệu đó cấp thiết nào phạt ra từ mẫu loa. Đó là giai điệu nhưng mà Sebastian chế tạo ngẫu hứng với chỉ tất cả Mia bắt đầu bị ám ảnh bởi nó nhưng mà thôi.

Trong tích tắc đó, Mia đã cáo lui bàn tiệc. Cô tách đi với một niềm vui mãn nguyện trên môi, mở tung cánh cửa, cùng chạy một cách vui vui vẻ giữa con đường đêm. Thời gian này, tiếng dương cầm đổi mới một bạn dạng phối dày hơn đối với tất cả một dàn giao hưởng.

Sự thay đổi về không khí và giai điệu như xuất hiện thêm một cảm giác mới và một mở đầu mới cho nhân vật. Bạn dạng nhạc chính vì như vậy cũng đổi mới chuyển quyến rũ và mềm mại từ một music mà nhân vật có thể nghe thấy thành bản giao hưởng trọn chỉ có người theo dõi nghe thấy.

Trong thuật ngữ nhạc phim, bí quyết phối khí giai điệu này được gọi là 1 trong những leitmotif: khúc nhạc motif nối sát với một tình huống, một (hoặc nhiều) nhân vật. Leitmotif vang lên những lần như 1 sự nhắc nhở và được phối khí phong phú để biến đổi sắc thái tuỳ theo từng phân cảnh khác nhau.

Giai điệu tình yêu của Mia và Sebastian được khôn khéo lồng ghép vào các phiên bản nhạc của La La Land. Cảnh trong nhà hàng quán ăn phía trên mang tên là Late for the date (Trễ hẹn). Trong bạn dạng nhạc Planetarium (Cung thiên văn), giai điệu này lộ diện với một biện pháp đặt để nhịp khác, áp dụng một vài ba nhạc cầm khác.

Nhưng đặc biệt quan trọng nhất, chủ yếu giai điệu này cũng để dấu ngã ngũ cho cỗ phim. Ở phần Epilogue (Vĩ thanh), khi Mia đang trở thành một ngôi sao, cô và ông xã đã vô tình lao vào quán jazz của Seb. Mơ ước của tất cả hai sẽ thành hiện nay thực. Mia ko nói đề xuất lời, với khi Seb nhìn thấy Mia, anh cũng chỉ giao tiếp với cô qua âm nhạc.

khi mới bước đầu hẹn hò, Seb đã kể cùng với Mia rằng nhạc jazz bắt nguồn trong một không khí nhỏ, khi mọi người tiêu dùng âm nhạc nạm vì ngôn ngữ để giao tiếp. Mẩu truyện này của Seb vẫn thành thực sự khi anh chạm chán lại Mia.

Chỉ với một giai điệu dương cố quen thuộc, Seb gợi về mang lại Mia cả một vùng cam kết ức. Vùng ký kết ức kia không dễ dàng là flashback (hồi tưởng), mà là một trong mộng tưởng đầy nuối tiếc nuối, đau đáu câu hỏi “nếu chắt lọc khác đi, liệu ta có còn mặt nhau?”

Khi bộ phim kết thúc, cả nhị trao nhau một thú vui cuối cùng, như thì thầm cảm ơn phần lớn gì đã có lần có thuộc nhau. Khán giả lần cuối được nghe giai điệu ám ảnh của Mia & Sebastian.

Đó là nhạc điệu của hai trái tim mơ mộng dở hơi khờ. Bọn họ mơ về khi tương lai khi còn trẻ, để rồi khi đã bao gồm tất cả, chúng ta lại mơ về vượt khứ, về đầy đủ gì đã hoàn toàn có thể xảy ra.


Bài hát mở màn và điềm báo kết thúc

La La Land mở đầu bởi một ngày nóng bức. Nắng chói chang và kẹt xe cộ trên cao tốc Los Angeles hốt nhiên chốc hoá khúc hoan ca của những người đang “mắc kẹt.” họ bước thoát ra khỏi xe, khiêu vũ múa và chứa lên lời hát về giấc mơ của mình. Toàn bộ được biểu lộ qua ngôi trường đoạn one-shot với bài xích hát Another Day of Sun (nhạc kịch gọi đó là opening number).

Nếu chỉ coi phim một lần, tôi khá chắc các bạn sẽ bỏ lỡ mẹo nhỏ kể chuyện sắc sảo của bài hát: tính foreshadowing, hay nói một cách khác là “điềm báo.” trong phim ảnh, foreshadowing là một cách để gợi ý về dứt phim hoặc kết cục của nhân vật, sử dụng những tình tiết kín đáo đáo, các câu thoại tưởng như vu vơ hoặc các tình huống tự nhiên nhất.

Ta hoàn toàn có thể chia cấu tạo của Another Day of Sun thành lời 1, lời 2 với điệp khúc. Lời một là phần của nữ, lời 2 là phần của nam với điệp khúc là tốp ca bên nhau cất giọng (ensemble).

Tôi xin phép lâm thời dịch lời bài hát như sau:

Câu chuyện này mang những nét tương đương với mẩu truyện của Mia: đều có ước mơ làm cho diễn viên, gặp mặt được tình thân của đời mình mà lại lại buộc phải chia xa nhằm theo xua đuổi sự nghiệp. Vào phim, Mia cũng liên tục gặp phải những khó khăn về tài chính, cũng xả thân nghệ thuật cùng với trăn trở: liệu đó là sự dũng mãnh hay sự liều lĩnh ngớ ngẩn ngốc?

Song tuy nhiên với cầu mơ của Mia là câu chuyện của Sebastian, một người nghệ sỹ dương gắng với cầu mơ vươn lên là nhạc công jazz vào một quả đât mà jazz bị coi là “lỗi thời.”

Như để khẳng định lần nữa khát vọng của Mia và Seb, điệp khúc của bài bác hát vang lên kèm thông điệp mang tính chất phổ quát lác cao: mẩu truyện điển hình về phần lớn con fan khao khát đổi đời với si mê nghệ thuật của bản thân ở Los Angeles. Phim không ban đầu ngay lập tức với nhì nhân đồ gia dụng chính. Họ chỉ nên hai cá thể trong dòng tín đồ đang kẹt thân đường cao tốc ấy.

*

La La Land là 1 trong những thước phim nhưng tôi hoàn toàn có thể xem lại các lần và vẫn đang còn những cung bậc cảm giác mới. Bởi không chỉ có có phần hình ảnh, cù phim xuất sắc, diễn xuất đầy thuyết phục của diễn viên, mà âm thanh trong thành tựu này còn có ngôn ngữ của riêng biệt nó, được vang lên ngọt ngào qua từng giai điệu, từng nhạc cụ, từng biện pháp chúng được sử dụng, biến tấu và lặp lại.