"Nếu trong loại đời tấp nập, ta lại vô tình gặp nhau" là lời nói cửa miệng của khá nhiều bạn trẻ khi đề cập mang lại câu chuyện chạm mặt lại người yêu cũ. Vậy nếu gặp mặt lại tình nhân cũ, chúng ta ứng xử cố kỉnh nào?


Làm lơ mang lại lành

“Không có cảm giác nào đặc biệt khó khăn tả bằng cảm giác lúc gặp lại người yêu cũ. Người đã từng thuộc mình trải qua biết bao vui buồn của cuộc sống, mặc dù thời gian trôi qua nhiều đến như thế nào, mặc dù bạn đã bao gồm người mới, nhưng cảm giác đó vẫn ko thể làm sao tả được, thấy nhói ở vào tim”, Hoàng Thị Tú Anh (sinh viên Trường ĐH Sư phạm TP.HCM) chia sẻ tức thì sau câu hỏi của người viết: “Gặp lại người yêu cũ bạn cảm thấy thế nào?”.

Bạn đang xem: Hoài linh gặp lại người yêu cũ làm khán giả cười bể bụng

Rồi Tú Anh triền miên kể về cái lần đầu gặp lại người ấy: “Em cũng đã từng nhiều lần tự vạch ra trong đầu những phương pháp ứng xử để lúc chẳng may gặp lại người yêu cũ. Nhưng đến thời điểm vô tình gặp nhau trên mẫu đời xô bồ này, thì cảm giác đơ luôn luôn và chẳng biết phải làm gì. Quan sát nhau một lúc lâu, em chỉ cười mỉm rồi cù đi thật nhanh. Tim vẫn đập xốn xang vày ngày ấy ảnh bỏ em đi, chứ em chưa bao giờ hết yêu. Thế đấy, thời gian đó rất muốn làm mặt lạnh nhưng rồi bất giác em cũng mỉm cười một cái….”.

*
Có khiến hậu quả khi mới yêu đã gọi là “vợ”, “chồng“ ?
Yêu nhau 7 năm nhưng đùng một cái lại chia tay và tại sao mà anh bạn trai nói với cô gái là mình không hợp nhau. Cái lý do này khiến N.T.M.T (cựu sinh viên Trường ĐH Khoa học Huế) chẳng thể nào chấp nhận được dù thời gian nhị người chính thức chia ly đã hơn 2 năm.

M.T nói: “Với bản thân đó là một sự phản bội. Khi người ta đã hết yêu thì tất cả hàng ngàn lý do để nói, đề nghị bây giờ mỗi lần tết về quê gặp mặt, mình làm cho lơ mang đến lành... Mọi người thường nói bắt buộc tỏ ra cao thượng, kính chào nhau một tiếng thì bao gồm sao, nhưng tại sao bản thân phải chào người đã từng phản bội mình. Liệu ngày đó họ tất cả nghĩ đến nỗi đau mình phải chịu đựng không, yêu cầu mình chỉ làm cho điều gì nhưng mà bản thân cảm thấy dễ chịu nhất”.

Phải thật sự vui vẻ?

“Nhiều người đều khuyên, nếu bao gồm chia tay hãy sống thật sự vui vẻ, phải sống thật tốt và phải xinh đẹp mọi thời điểm mọi nơi để người yêu thương cũ thấy hối tiếc. Nhưng liệu điều đó gồm đúng không? mình thì nghĩ tại sao phải để họ hối tiếc, mình là đàn bà thì nhất định dịp nào cũng phải xinh đẹp. Dù chia tay đau khổ cỡ như thế nào nhưng ko được hủy hoại bản thân mình. Lỡ chẳng may vô tình gặp lại người đó, rồi đầu bù tóc rối, quan sát gớm chết thì còn tệ hại hơn như thế nào?”, Lê Thị Kiều Diễm (cựu sv Trường ĐH Quy Nhơn), đang làm nhân viên lễ tân tại khách hàng sạn trên đường Lê Thị riêng (Q.1, TP.HCM) thẳng thắn nói.

“Vậy có bao giờ bạn đăng những chiếc tâm trạng vì buồn buồn phiền hay oán thù hờn người yêu cũ lên trang cá nhân?”, người viết hỏi, Diễm trả lời: “Làm sao tránh được. Buồn vượt thì cũng muốn than phiền vậy đó. Nhưng qua rồi nghĩ lại mới thấy mình điên, nếu cơ hội đó kiềm chế được thì không nên đăng. Đăng để làm gì? Dằn mặc người yêu thương cũ à? Như thế liệu bạn bao gồm vui hơn tuyệt còn tệ hại vào mớ cảm giác ko đâu vào đâu. Nói tầm thường buồn thì buồn, đau thì đau nhưng đừng bao giờ để người đó biết...”.

Dù là con trai nhưng Trương Anh Minh (trọ tại 96/58 Nguyễn Thông, Q.3, TP.HCM) cũng đến rằng chẳng thể làm sao vui được mặc cho dù đã rất cố.

“Nên gặp lại cô ấy, tim bản thân vẫn quặn thắt đau. Bản thân chẳng thể cười, cũng chẳng thể quan sát lâu, chỉ liếc chú ý rồi lướt qua nhau như chưa từng thân quen biết. Nhưng cảm giác người thương bổng hóa người dưng như vậy, ai nhưng chẳng đau”, Minh nói.

Vẫn gồm thể nói chuyện như bình thường?

Khác hoàn toàn với Minh, Nguyễn Văn Thọ (cựu sv Trường ĐH Nông lâm Huế) mang đến rằng tại sao chia tay cứ phải ân oán hận nhau.

Xem thêm: Quạt Nội Địa Nhật Tphcm - Quạt Nội Địa Nhật Bản, Mới 100% Nguyên Hộp

“Mọi người hãy nghĩ đơn giản, cho dù đối phương tất cả hết yêu thì cũng là duyên phận. Duyên số đã hết thì đường ai nấy đi, ai rồi cũng có người mới. Nhưng nếu lỡ chẳng may mình ko yêu được ai nữa, đó cũng là duyên số của mình, đừng oán thù hận đối phương, đừng tự dằn vặt bản thân. Bởi nghĩ thoáng nên gặp lại người ấy, nhị tụi mình ngồi nói chuyện như những người bạn, như thế tự nhiên bản thân thấy nhẹ nhàng lắm”.

Đồng quan liêu điểm, Bùi Thị Mỹ Dung (trọ tại 531 bí quyết Mạng mon 8, Q.3, TP.HCM) phân chia sẻ: “Bạn thường nghĩ chia ly sẽ là sự cắt đứt trọn vẹn nhưng điều này hiếm lúc xảy ra. Cho dù bạn có mong ước tránh xa đến mức nào, cũng sẽ có những lúc bạn phải chạm trán với họ. Nhưng gặp nhau thì mình vẫn kính chào hỏi với nói chuyện bình thường, nhưng chỉ là ở mức hỏi thăm công việc, cuộc sống chứ không bao giờ nhắc lại chuyện cũ, bởi nó qua rồi, nhắc lại làm gì để thêm cực nhọc xử”.

PNO - Tôi chạm mặt lại anh vào một trong những buổi chiều hạ lửng lơ đầy đủ sợi nắng vàng. Cửa hàng chúng tôi ghé vào trong 1 quán coffe lạ cùng ngồi như hai người chúng ta xã giao.


Có gần như lúc cảm xúc và lý trí không chạm chán nhau trên một điểm. Ngay trong lúc yếu lòng như thế, tôi gặp mặt lại anh. Tín đồ ta bảo hồ hết gì sẽ qua hãy nhằm nó qua. Nhưng tôi luôn bướng bỉnh ngoái đầu chú ý lại. Tôi gấp cho mình dòng ống nhòm nho nhỏ, chú ý về thừa khứ xa xăm bằng mọi cách…

Tôi gặp gỡ lại anh vào một trong những buổi chiều hạ lửng lơ số đông sợi nắng vàng. Shop chúng tôi ghé vào trong 1 quán cà phê lạ với ngồi ngay phía cổng, khiến ai đi qua cũng rất có thể nhìn thấy. Nghĩa là cửa hàng chúng tôi rất minh bạch, chạm mặt nhau như những người chúng ta xã giao.

Như xưa, anh hỏi tôi uống gì. Ngày còn yêu, tôi phù hợp thử gần như vị sinh tố ngọt ngào, lúc nào cũng là sinh tố. Còn anh thì vẫn vị cafe đen đá ít đường đắng nghét. Lần này, tôi thử cho chính mình một ly cà phê sữa đá, tiếng lanh canh của rất nhiều viên đá va vào nhau có tác dụng tan trở thành không gian lạng lẽ của bọn chúng tôi.


*
Ảnh mang ý nghĩa minh họa - SHUTTERSTOCK

Ly cà phê tan đá, chiều tối trôi đi thiệt nhanh. Anh quan sát vào đôi mắt tôi say sưa, tôi cũng phát hiện cảm xúc của chính bản thân mình những năm về trước. Giá mà được phối hợp vào nhau, giá mà được nâng niu xúc cảm ấy. Anh ngơi nghỉ trước khía cạnh tôi, cảm hứng tràn đầy trong tôi. Cửa hàng chúng tôi đọc được dịu dàng trong ánh mắt nhau, nhưng cửa hàng chúng tôi đã là những người có gia đình, cần yếu buông quên đi vớ cả.

Chiều nghiêng nghiêng, anh nói tôi may mắn khi không mang anh có tác dụng chồng, vày ở anh có khá nhiều thứ nặng nề chiều, mang anh tôi vẫn khổ. Tôi bật cười sau tiếng nấc nghẹn. Vậy không mang anh là tôi như ý sao? Anh đâu hiểu được khi yêu anh và được anh yêu, tôi không hề thấy khổ. Tôi rất có thể làm toàn bộ để lo mang đến gia đình, cũng hoàn toàn có thể tần tảo như bà xã anh bây giờ. Vậy rất nhiều nỗi đau tôi phải chịu là may mắn? xúc cảm trách móc một ít ấy cũng hối hả tan biến.

Ly cafe sữa đá còn nguyên, tôi chẳng thể nào thẩm nổi vị đăng đắng của nó. Những gì đang thành thói quen, thành bản chất đâu dễ ợt từ bỏ. Chỉ dễ dàng là một phép thử. Cơn gió chiều phảng phất qua khiến lòng tôi se sắt. Nếu không vững lòng hoàn toàn có thể tôi đã bổ gục vào ánh nhìn ấy. đúng mực hơn là tôi vấp ngã gục vào quá khứ vốn vẫn ngủ vùi, quá khứ mà lại tôi vốn tôn thờ, vuốt ve nó.

Tôi không được say, toàn bộ chỉ là ảo ảnh và phần nhiều thứ vẫn lại qua đi. Anh ngồi trước mặt tôi nhưng không hẳn anh của ngày ấy. Tôi chếnh choáng ngước quan sát về phía xa xăm, phía khung trời thu xanh thăm thẳm…

Chúng tôi vực dậy chào nhau ra về. Xe mọi cá nhân mỗi ngả đi về đúng mặt đường mình yêu cầu đến. Công ty chúng tôi chưa chạm vào nhau sau bao năm xa cách. Anh hướng đông còn tôi phía tây, bắt buộc về cấp tốc kẻo nắng và nóng chiều tắt.