Kinh thánh dạy dỗ rằng tình yêu mạnh dạn như sự bị tiêu diệt và điều đặc trưng hơn không còn trong cõi đời nầy chính là tình yêu (Nhã-ca 8:6; I Côr. 13:13). Trên thế gian nầy, trường đoản cú cổ cho tới kim, đã gồm biết bao nhiêu là bốn tưởng, là danh ngôn nói về tình yêu. Bạn ta nói tới tình yêu, ca tụng về tình yêu và sẽ bị tiêu diệt cho tình yêu. Cụ thì có mấy ai đã thực biết yêu với cô đơn! thật vậy, Xuân Diệu, trong những nhà thơ lừng danh thời chi phí chiến, đã tất cả kinh nghiệm:

"Yêu là chết trong lòng một ít

Và mấy lúc yêu và lại được yêu!

Cho không hề ít như chẳng dìm bao nhiêu

Người ta phụ hoặc bàng quan chẳng biết!"

Đặc tính của tình thương là hy sinh, một sự hy sinh tuyệt đối. Chúa Giê-xu đang phán dạy các môn đệ bản thân rằng: "Các ngươi hãy ngọt ngào nhau tương tự như ta sẽ yêu các ngươi. Chẳng có sự thương yêu nào lớn hơn là vì bè bạn mà phó cuộc sống mình" (Giăng 13:12-13).

Bạn đang xem: Hy sinh trong tình yêu

I. Cô Đơn trong Tình Yêu

Tình yêu đòi hỏi hy sinh và hy sinh có nghĩa là:

-Sẵn lòng để fan khác được nhận

-Sẵn lòng bi thảm để fan khác được vui

-Sẵn sàng mất để người khác được còn

-Sẵn sàng chết để người khác được sống

Nói cách khác, khi vẫn yêu thì toàn bộ những cái gì thuộc về ta và của cả chính ta được phó dâng trọn vẹn cho tất cả những người mà ta yêu, nhằm đem đến cho người ấy niềm hạnh phúc và nụ cười chân chính. Yêu chưa phải là cưỡng chiếm, là chế ngự, nhưng mà là ban cho, là dâng hiến.

Chúa Giê-xu đã sống và yêu trong cõi đời nầy. Tình thân là lẽ sinh sống của Ngài cho tới giờ phút cuối cùng của cuộc đời tại thế, tiếng phút tuyệt đỉnh công phu trong sự biểu đạt của tình thương qua hành vi hy sinh mạnh dạn sống và danh dự cho người mình yêu, do chính những người dân thân yêu tốt nhất của Ngài đã phản nghịch hoặc xa lánh Ngài. Còn gì cực khổ hơn khi sẽ xả thân cho những người mình yêu lại fan mình yêu chuyển vào bả rập, bán rẻ sinh mạng của chính mình (Giuđa Íchcariốt cùng với 30 miếng bạc tình và một nụ hôn phản bội). Còn gì đau đớn hơn khi tín đồ từng hứa sống chết với mình trước kia mấy tiếng đồng hồ, lại phải chối bỏ mạng trước quân nghịch, sẽ là Phierơ (đã chối Chúa cha lần).

Những sự đau buồn nhất và tuyệt đỉnh công phu trong sự cô đơn của Chúa Giê-xu chính là giây phút nhưng Ngài kêu thống ăn năn trên cây thập tự: "Đức Chúa Trời tôi ôi, Đức Chúa Trời tôi ôi, sao Ngài lìa ngoài tôi!" Ai rất có thể cảm thông được trọng điểm trạng của Chúa Giê-xu cơ hội bấy giờ? đầy đủ người đã có lần gắn bó với Ngài, theo chân Ngài trải qua mọi miền khu đất nước, đã từng có lần chia ngã mấy hôm lúc Ngài tiến vào kinh kì trên sườn lưng một con lừa tơ với sự reo mừng, tung hôn của dân chúng. Các người đã từng nhân danh Ngài chữa trị bệnh, chiếu lệ lạ, trừ quỉ, họ đang tha thiết điện thoại tư vấn Ngài bằng thầy cùng đã từng nào lần thề non hứa hẹn biển, nhất mực đồng sống đồng bị tiêu diệt với Ngài trong hầu như nghịch cảnh

mọi nguời ấy bây giờ có kẻ bán Ngài, gồm kẻ phản nghịch Ngài, nhằm mặt Ngài phải nhìn thấy một mình khổ cực với kẻ thù. Ngài vẫn mất hầu như kẻ cơ mà Ngài vẫn yêu thương cùng đã lựa chọn, ngay cạnh dạy bảo, đều kẻ nhưng mà Ngài bắt buộc hiến dâng hy sinh cho họ. Lúc đó Ngài cũng lại mất đi niềm an ủi cuối cùng của tình thương thiên thượng. Đức Chúa Trời sẽ quây mặt lìa khỏi Ngài nhưng mà Đức Chúa Trời còn rủa sả Ngài, bởi vì theo luật pháp của Đức Chúa Trời: "Kẻ như thế nào bị treo ắt bị Đức Chúa Trời rủa sả" (Phục truyền 21:23). Nỗi đau đớn, chính là đòn chí tử kết thúc sinh mạng của Chúa Cứu nắm Giê-xu mang lại trong thế gian nầy vị tình yêu. Ngài đã sống và cống hiến cho tình yêu và chết cho tình yêu. Để thay đổi lại phần lớn sự ban cho và quyết tử của Ngài là khổ đau, nhục nhã, phản bội và sự đơn độc tột cùng của một kẻ bị Đức Chúa Trời từ bỏ bỏ.

Yêu là cô đơn! Đức Chúa Giê-xu đã bị tiêu diệt trong cô đơn. đơn độc khác với cô độc, chỉ có mỗi một mình, xung quanh không hề ai không giống nhưng người ta vẫn hoàn toàn có thể có được an ủi, niềm vui bởi những người dân thương yêu, hiểu biết bản thân về hoàn cảnh cho được ngay sát nhau. Tuy vậy cô đơn tức là chẳng tất cả ai tri kỷ, tri âm với mình dù vẫn sống nơi đông đúc nhân loại. Fan ta hoàn toàn có thể cô độc nhưng không cô đơn, và fan ta lại hay rất cô đơn mà ko cô độc

Chúa Giê-xu không còn cô solo trong suốt cuộc đời tại cầm của Ngài, quanh đó những giây phút sau cùng trên thập từ bỏ giá. Nói cố không có nghĩa là đã tìm được một người các bạn tri ân nào trên trần gian nầy. Thật vậy, cho tới giây phút cuối cùng hy sinh mang lại tình yêu, Ngài không tồn tại một nguời nào phát âm mình, tuy thế ngược lại, Ngài vẫn gọi họ và yêu họ. Ngài có hàng ngàn môn đệ, mặt hàng chục ngàn con người đã theo Ngài, nghe Ngài dạy dỗ dỗ, hưởng ơn chữa bệnh dịch và các phép kỳ lạ Ngài đã tạo cho họ, do họ chính giữa họ

cầm cố mà không có một tín đồ nào đứng ra phân chia xẻ buồn bã với Ngài, để hoàn toàn có thể hy sinh mạng sống cho Ngài.

Vâng, Chúa Giê-xu là 1 người đơn độc ở trần gian nầy, mặc đầu dù Ngài không còn cô độc, cơ hội nào xung quanh Ngài cũng đều có các môn đệ, hầu hết đoàn dân đông vây quanh. Cô đơn vì không ai hiểu với yêu Ngài như Ngài vẫn yêu họ. Nói phương pháp khác, Chúa Giê-xu không còn cô 1-1 vì Ngài còn có phụ thân trên trời, là Đấng ngọt ngào Ngài, với Thánh Linh trong tâm là Đấng yên ổn ủi, thông cảm Ngài. Thiệt vậy, cho dù cả trần thế có chối vứt Ngài hoặc yêu thương Ngài bởi tình yêu vị kỷ, đầy dẫy số đông sự toan tính và lợi dụng. Dù ở thế gian Ngài cô đơn, tuy nhiên mỗi sáng sớm và buổi chiều Ngài có những giây phút thông công với thiên phụ, đầm thấm vào tình yêu ngọt ngào của tình thương Chúa thân phụ và thông cảm tuyệt đối. Thú vui được thông công với Chúa phụ vương đã xóa tan từng nào nhọc nhằn trong dịch vụ và niềm đơn độc trong trần gian nầy bởi vì tình yêu thương Ngài đã sống và cống hiến cho tình yêu thương và bị tiêu diệt cho tình yêu. Trong đời sinh sống trong thế, Ngài hoàn toàn vâng phụ theo thánh ý của phụ vương trên trời. Tuy thế khi trao tình yêu bằng sự quyết tử của Ngài cho vậy nhân, Ngài đã nhận được sự đau thương, tủi nhục trên cây thập tự. Thiết yếu Chúa Giê-xu đã có lần phán: "Nếu hột như thể lúa mì tê chẳng chết sau khi gieo xuống đất, thì cứ tại một mình. Tuy nhiên nếu bị tiêu diệt đi thì công dụng được nhiều" (Giăng 12:24). Từ bây giờ chúng ta là Cơ đốc nhân, là những người theo Chúa, yêu mến Chúa cùng hầu việc Chúa với lời hứa hẹn dâng trọn cuộc đời. Bọn họ mang thương hiệu của Ngài là Cơ đốc nhân (Christian), nghĩa là họ thuộc về Chúa cứu vớt Thế, bọn họ có vui tươi đi theo Chúa không? họ có yêu Chúa cùng chia bửa những sự cô đơn với Ngài, để thay đổi hạt tương đương Tin lành chăng?

II. Chăm sóc Cho Tình Yêu

Tình yêu thương thì tích cựu, lo lắng đến đời sống và tăng tiến của đối tượng người dùng ta yêu. Đâu thiếu sự chăm sóc, lo lắng thì ở đó thiếu tình yêu thương. Nguyên tố yêu yêu thương nầy được diễn đạt rất rõ, vô cùng đẹp trong mẩu chuyện tiên tri Giôna vào Thánh kinh. Thiên Chúa sai Giôna báo mang lại dân thành Ninive rằng họ sẽ bị Chúa phạt còn nếu như không thống hối hận tội lỗi, Giôna trốn ko thi hành mạng lịnh của Chúa vì tiên tri sợ thành Ninive hối hận rồi Chúa tha thiết bị tội đến họ. Giôna là con tín đồ thích lẻ loi tự và cơ chế pháp, nhưng lại lại thiếu hụt tình yêu thương thương. Nhưng trê tuyến phố trốn thiên lịnh, Giôna đã bị con cá nuốt vào bụng trong cha ngày. Bụng con cá tượng trưng đến tình trạng cô độc, tội nhân đày, thiếu thốn tình yêu thương và niềm tin liên đới. Thiên Chúa cứu giúp ông khỏi chết trong bụng cá, rồi lại sai ông mang đến thành Ninive. Ông rao truyền mang lại dân thành điều Chúa sẽ truyền đến ông, tuy nhiên trong thân tâm ông sợ hãi dân thành nạp năng lượng năn. Dân thành Ninive đang thống hối, cải tà qui chánh và Chúa tha tội bị tiêu diệt cho họ, không tiêu diệt thành trì của mình nữa, Giôna vô cùng giận dữ và bi thương rầu. Ông ý muốn sự công bao gồm được thi hành, không xót thương. Sau cùng ông ra bên ngoài thành làm một chiếc chòi bé dại để ở và xin Chúa được chết. Chúa an ủi, ban cho ông một dây dưa lá sum suê che nắng. Tuy vậy được một ngày qua đêm, sáng hôm sau Chúa đã khiến cho cành lá đó héo đi, không thể che mát cho ông nữa.

Giôna lại càng bi thảm giận Chúa. Chúa trả lời: "Con nổi giận do tàng lá nầy đề xuất không?" Tiên tri trả lời: "Lạy Chúa, bé giận cho tới chết cũng là đáng". Chúa lại phán: "Con tiếc xót một tàng lá mà con chưa hề khó nhọc bởi vì nó, bé không thấy nó sinh ra, qua 1 đêm thấy nó bị tiêu diệt đi. Còn ta, há ko tiếc thương một thành Ninive to lớn lớn, trong những số đó có 12 vạn người đo đắn phân biệt tay tả cùng tay hữu, thuộc với một số trong những thú vật không ít hay sao?" Câu trả lời của Chúa mang lại Giôna cần được hiểu theo nghĩa tượng trưng. Chúa giải nghĩa cho Giôna rằng, bản chất của tình ngọt ngào là sự chăm sóc cho một thực thể nào kia và khiến cho nó tăng tiến lên. Fan ta yêu thương cái tín đồ ta quan tâm vun trồng, và người ta chăm lo vun trồng cái người ta yêu.

III. Trách nhiệm Của Tình Yêu

Ngoài sự chăm sóc tình yêu còn tồn tại một điều tỉ mỷ khác, đó là trách nhiệm. Ngày nay người ta thường gọi lầm trách nhiệm và bổn phận. Trách nhiệm là một trong những cái nào đó người không giống giao mang đến ta. Cơ mà theo nghĩa đích thực, trách nhiệm là một công việc hoàn toàn từ bỏ nguyện. Đó là đáp ứng của tôi mang đến những yêu cầu mình hoặc của tha nhân. Là bạn có trọng trách có nghiã là bạn đó hoàn toàn có thể và chuẩn bị sẵn sàng đáp ứng. Giôna không cảm xúc có trách nhiệm với dân thành Ninive, ông chẳng không giống gì Cain nói một giải pháp vô tình rằng: "Tôi liệu có phải là người giữ em tôi sao?". Người có tình thân thương thì trả lời khác. Đời sống của em tôi là trực thuộc của nó, dẫu vậy tôi là anh tôi bao gồm trách nhiệm so với em là Abên. Chủ yếu Cain đã không giữ em của bản thân mình mà lại còn giết mổ em (Sáng 4:9). Được Chúa chăn nuôi, vua Đa-vít đã tuyên bố: "Tôi đã chẳng thiếu thốn gì

Tôi sẽ chẳng hại tay họa nào. Quả thật trọn tôi, phước hạnh với sự yêu đương xót đang theo tôi luôn. Tôi sẽ của phòng Đức Giêhôva cho tới lâu dài" (Thi. 23).

Cuộc đời của Chúa Cứu cầm lúc còn sinh sống trong trần gian, Ngài đã quan tâm đoàn dân khi Ngài huấn luyện và đào tạo trên núi. Trước đoàn dân sát một vạn đã đối, Chúa bảo các môn đệ: "Chính các ngươi cần cho chúng ta ăn" (Mác 7:35). Những môn đệ đã nhận bánh từ chỗ Chúa rồi phân phát lại mang lại đoàn dân, mọi tín đồ được ăn no nê cùng còn quá lại. Lúc Ngài còn làm việc với các môn đệ, Ngài sẽ dạy cho những môn đệ về lẽ thiệt và huấn luyện và đào tạo họ trở yêu cầu những người có lợi cho nước Đức Chúa Trời. Chúa Giê-xu đang đi tới thế gian, Ngài luôn luôn luôn có tác dụng trọn trách nhiệm chăm sóc tất cả đều người, tức thì cả cha mẹ phần xác của Chúa Jêsus cũng vậy. Ngài đã chịu lụy phụ huynh và với nhiệm vụ thương yêu, chăm sóc chu đáo trên đoạn đường dài ở tại thế ba mươi ba năm. Lúc Chúa bị đóng đinh, Ngài cũng còn trọng trách với bà Mari, giao cho 1 môn đệ chăm lo và nuôi dưỡng. Cùng với tình yêu cao quý và bậm bạp của Chúa cứu Thế, đã hy sinh vì tình yêu mang lại nhân loại, vì đồng chí mà phó sự sống mình làm cho giá chuộc cho những người. Chúa Giê- xu vẫn chết vì chưng tình yêu coi sóc họ, với trọng trách lo cho họ, mà lại không đủ. Chính Ngài cần đổi mạng sinh sống để cứu vớt họ thoát ra khỏi tội lỗi lỗi hoại của thế gian nầy trong số ấy có tôi cùng quý vị. Sau đó Chúa phục sinh giải pháp khải hoàn, khiến cho nhân các loại thấy và hiểu được Ngài là vua bên trên muôn vua chúa trên muôn chúa. Ngài sống với các môn đệ vào 40 ngày nhằm dạy mang lại họ biết lẽ thật cùng bảo chúng ta giữ hầu hết điều nhưng mà Ngài truyền mang lại họ. Chúa hứa sẽ ban Đấng yên ổn ủi đến chăm lo họ và giải đáp họ giữ đầy đủ điều trong Thánh kinh. Và Ngài hứa đã ở cùng bọn họ cho đến tận thế.

Vâng, ngày bây giờ biết bao nhiêu triệu người đã tin Chúa với tuyên xưng đức tin: Tôi là tín đồ Cơ đốc. Trường đoản cú một nhân loại tối tăm tội lỗi, họ đang được chuyển đổi đến khu vực sáng láng, sống một cuộc sống thánh sạch. Vì vậy họ vẫn học giá tốt trị của sự cứu chuộc, được cứu vớt để phục vụ, với học theo gương của Chúa Giê-xu: "Ngài đang yêu yêu đương kẻ thuộc về tay trong chũm gian, thì cứ yêu cho tới cuối cùng". Và Ngài cũng hẹn với các môn đệ và bé dân Chúa một giải pháp chắc chắn: "Trong nhà phụ thân ta có nhiều chỗ ở, bởi chẳng vậy, ta đã nói cho các ngươi rồi. Ta đi mua sẵn cho những ngươi một chỗ. Lúc ta đang đi cùng đã sắm sẵn cho các ngươi rồi, ta sẽ quay trở về đem những ngươi đi với ta, hầu mang lại ta ở chỗ nào thì các ngươi cũng trở nên ở đó" (Giăng 14:2-3). Mong mỏi thật không còn lòng.

Tình yêu cũng chẳng cần là tôi yêu thương anh tốt anh yêu thương tôi, mà chính là bọn họ yêu nhau, nên vì nhau mà nỗ lực, vì nhau cơ mà hi sinh, bởi nhau nhưng dẹp quăng quật cái tôi và sự ích kỉ.

Xem thêm: 5 công thức nấu món ngon với mì tôm ngon miệng dễ làm từ các đầu bếp tại gia


Thực ra thì việc hạnh phúc trong tình yêucũng y như hai tín đồ nằm bình thường trong một mẫu chăn.Dù cái chăn có rộng lớn bao nhiêu, trường hợp như 1 trong hai fan trong chăn chỉ ao ước giành phần thoải mái và dễ chịu về mình nhưng mà quấn lấy loại chăn chặt vào cơ thể, nếu một người chỉ ao ước hưởng trọn sự ấm áp ấy thì rõ ràng người sót lại sẽ đề xuất chịu sự thiệt thòi.


*

Nếu các bạn cùng người bạn yêu nằm cùng mọi người trong nhà trong một loại chăn bên dưới thời tiết giá căm căm, bạn sẽ có thể gọi được tỏ tường tình yêu và sự để tâm của mình dành cho chính mình rốt cuộc là các hay ít.

Thực tế cũng là vậy, trường hợp trong chuyện tình cảm, một người mang nặng nề sự ích kỉthì ắt người còn sót lại sẽ buộc phải gánh vác sự thiệt thòi.Tình yêu chính là sự hi sinh, có fan hi sinh vô điều kiện, có tín đồ hi sinh đề xuất điều kiện, mà điều kiện của họ đôi lúc chỉ là sự chân thành và hiểu rõ sâu xa của đối phương.

Có những người trong tình yêu, bọn họ sợ phiên bản thân sẽ tổn yêu đương mà không dám cho đi không còn tình cảm, họ sợ hãi mình sẽ cô đơn nên dự trữ thêm không ít mối quan liêu hệ bên cạnh luồng.

Nhưng cũng có những người, bọn họ sợ tín đồ họ yêu thương không cảm nhận được cảm tình chân thành của mình mà móc gan ruột trao đi hết, họ hại ngày mai vẫn mất đi người họ yêu đề xuất dùng hết mọi phương pháp để níu giữ người đang ở bên cạnh.


*

Nên thực ra, tình cảm hay mẫu chăn đều chưa hẳn là thiết bị quan trọng, cái đặc biệt quan trọng nhất vẫn chính là lòng người. Một fan sợ fan kia lạnh nhưng vòng tay ôm chặt, một bạn vì lo bạn kia nhỏ xíu mà siết tay không rời. Chứ không phải một bạn sợ địch thủ lạnh mà nhường chăn còn một bạn sợ chính bạn dạng thân bản thân lạnh mà ích kỉ quấn đem chăn cho riêng mình.

Tình yêuđôi lúc chính là cần sự hi sinh. Ích kỉkhông bao giờ có thể bảo trì được một mối quan hệ lâu dài. Tình thân cũng chẳng đề nghị là tôi yêu thương anh hay anh yêu thương tôi, mà chính là bọn họ yêu nhau, buộc phải vì nhau cơ mà nỗ lực, bởi nhau mà lại hi sinh, vì chưng nhau nhưng dẹp bỏ cái tôi cùng sự ích kỉ.

Cuộc đời bao hàm mối lương duyên gấp vã, cũng có thể có những mọt nhân duyên thọ dài. Chưa hẳn bạn đủ thực bụng sẽ gặp gỡ được fan tốt, nhưng mà hãy cứ thành tâm bởi người dân có tâm trời ắt không tệ bạc đãi.

"Không chắc rằng gì từ bỏ dưng gồm những mối quan hệ lâu dài, những mối quan hệ bền lâu, đều phụ thuộc vào một yếu tố. Sống và làm việc cho mình tuy nhiên vẫn phải biết nghĩ đến người".