Lẽ ra bây giờ sẽ post fic của S.C.I. Cơ mà đành thất hẹn với Bee, chỉ vày trong một phút ngắn ngủi, Windown media Player đưa tới “Lịch sử đích thiên không”, nhạc cuối của Tam Quốc Diễn Nghĩa.

Bạn đang xem: Lịch sử đích thiên không

Trước giờ, “đàn ông” trong mắt ta, không bắt buộc đẹp trai, không đề nghị quá xuất sắc, nhưng là người biết đảm đang trách nhiệm, tất cả tâm hồn hảo sảng bao dung. Ta ưa phần nhiều kẻ ương bướng, tuy thế không nỗ lực chấp, đúng ra là vừa giận vừa thương. Ta không có nhu cầu các kẻ tất cả ý chí team trời sút đất, ngạo nghễ đứng trên thiên hạ. Không, cảm ơn, đàn ông như thế, ta phục, nhưng không thích lại gần.

Thế nhưng, không rõ trên sao, ta điên cuồng với hồ hết hình hình ảnh người anh hùng trong Tam Quốc. Võ hiệp Kim Dung ư, cũng được, bất quá không hẳn gu của ta. Tuy nhiên còn đông đảo kẻ này, họ tất cả điểm nhỏ nhen, thậm chí là xấu tính *cười*, nhất là người ta thích, Gia mèo Khổng Minh, nhưng dòng sự chiến đấu của họ, sư phấn đấu, sự ngạo nghễ của họ, lại có tác dụng ta thích vô cùng.

Tại sao lại trái lại gu của mình thế rò rỉ *cười*.

~

Quay lại, nhạc phim. Là hero ca. Cơ mà là bản anh hùng ca dành cho những hero thất thế. Là sự hào sảng bịt giấu nỗi đau, là thú vui ngạo nghễ lấp làn nước mắt, là bát rượu khỏa bao phủ nỗi bất lực của rất nhiều kẻ gồm tài, có chí tuy vậy thời vậy không thuận.

Trường Giang cuồn cuộn tan về ĐôngBạc đầu ngọn sóng cuốn anh hùng.Thịnh suy, thành bại theo chiếc nước,Sừng sững cơ đồ hốt nhiên tay không.Núi xanh nguyên vẻ cũMuôn độ ánh chiều hồng.Bạn ngư tiều dãi dầu bên trên bãiVốn đã quen gió đuối trăng trong.Một vò rượu nếp vui chạm chán gỡ,Chuyện đời tung trong bát rượu nồng.

Nghe nhức lòng lắm chứ, ngược vai trung phong cũng chỉ như vậy này nhưng mà thôi. Bạn anh hùng, không sợ thất bại, tuy nhiên là, giờ “Thịnh suy thành bại theo chiếc nước”, “Bạc đầu ngọn sóng cuốn anh hùng”, với mọi đều không hề ý nghĩa. Đã qua rồi, tất cả đã qua rồi.

“Núi xanh nguyên vẻ cũ/ Muôn độ ánh chiều hồng.” Sự đời vẫn như thế, tổ quốc này vẫn lồng lộng, phong cảnh này không đổi. Nhưng tín đồ còn kẻ mất, người xưa ni cũng không còn vẹn nguyên. Loại Trường Giang vẫn “cuồn cuộn chảy về đông”, cuốn trôi số đông gì trong vượt khứ, như một điều vớ yếu. Thời thế, hiện nay đã khác rồi. Thôi đành buông tất cả, gặp gỡ cố nhân, một vò rượu nếp, rồi để “chuyện đời chảy trong bát rượu nồng” cơ mà thôi.

~~~~~

Đó là “Cảnh còn đây, mà người đã khuất.” “Cổn cổn trường Giang đông thệ thủy” là bài hát của người ở lại tống biệt người vẫn ra đi, tiễn đưa cả thời thế. Tuy vậy “Lịch sử đích thiên không” lại là bài xích văn tế của bạn thời sau dành cho những cổ nhân, tống biệt những thế hệ con người, đưa tiễn một thời đại.

Xem thêm: Giày Nike Air Jordan: Lịch Sử Của Giày Jordan I, Air Jordan 1

Đã mờ rồi ánh kiếm, ánh đao.Lùi xa rồi giờ loa, tiếng trống.Vẫn ví dụ sống độngBao gương mặt anh hùng.

Con mặt đường xưa chìm ngập trong cát bụiThành quách xưa biến thành hoang tàn.Năm tháng oai nghiêm hùng thành kế hoạch sửBao chiến công, tên tuổi còn vang.

Mộng bá vương ai người quyết định?Lẽ thịnh suy há chẳng có nguyên nhân?Sự đời vần vũ như mây gió.Đổi thời gian, đổi cả không gian.

Tụ tán nhờ tất cả duyên.Ly đúng theo vốn vì tình.Trả món nợ giang sơn trước mắt.Mặc đời sau trần thế luận bình.

Nước ngôi trường Giang trở thành sông lệ.Gió ngôi trường Giang vang mãi bài ca.Giữa khung trời lịch sử.Muôn triệu ánh sao sa.Trong dân gian vạn thưở.Ấy muôn triệu đóa hoa.

Hai đoạn đầu, giống hệt như một lời hứa, một lời tri ân. Ừ đúng thế, bao gồm thứ đang trôi qua mãi mãi, đã nằm trong “lịch sử”. Chỉ với hai câu đầu tiễn đưa, nhì câu sau lại nhắc nhở, rằng không đâu, cho dù ánh tìm ánh đao, giờ loa tiếng trống đang lùi xa, cho dù thành quách xưa đang không còn, tuy thế “vẫn cụ thể sống động bao khuôn mặt anh hùng”. Rằng, bạn xưa ơi, “năm tháng oách hùng thành kế hoạch sử/ bao chiến công, tên tuổi còn vang”. Họ đang không khi nào bị lãng quên.

Điểm nhấn với ta trong bài bác hát, là đầy đủ lời reviews của đời sau giành riêng cho hào khí đời trước. Bọn họ hiểu, hiểu rất rõ. Bọn họ khắc họa những người hùng thời xưa, cho dù ở phe nào, cũng đều xứng danh nêu danh hào kiệt. “Trả món nợ nước nhà trước mắt, khoác đời sau thế gian luận bình.” Hành cồn của họ, quyết định của bọn họ là đúng hay sai, hãy nhằm đời sau phán xét. Còn họ, họ tuân theo lý tưởng, kiên trì với tuyến đường họ sẽ chọn. Trước mắt họ, chỉ có giang sơn gấm vóc tươi sáng vô cùng mà thôi

Và một đợt nữa, chúng ta lại hứa. Từng vị nhân vật là một ánh sao, vĩnh viễn tỏa sáng lấp lánh trên khung trời lịch sử, tương truyền khắp cõi trần vạn thưở. Bạn dạng dịch, có lẽ rằng để tiệp vần, đang để “Trong cõi tục vạn thưở, ấy muôn triệu đóa hoa.”. bản gốc, lại là “Nhân gian tốt nhất cổ hero khí/ trên trì sính túng bấn hoành”, tạm bợ dịch “Một cỗ anh hùng khí vẫn rong ruổi tung hoành trong nhân gian”. Ta mê say cả hai. Ở bạn dạng dịch là tiếp tục của câu trước, vẫn là ca tụng vẻ đẹp của những người nhân vật ghi dấu ấn trong định kỳ sử. Ở bản gốc, lại giống như một chấm dứt mở của phim. Thấp thoáng trên mặt trận xưa, ở đâu đó trong nhân gian, hình ảnh người hero hào kiệt vẫn “rong ruổi tung hoành”. Không chỉ là vẻ đẹp trường tồn để tưởng nhớ, mà đó là ý chí, là tinh thần, là linh hồn bọn họ vẫn tồn tại vĩnh cửu về sau.