Một ngày thu, bà bầu Bọ chiến mã đưa bé tới một bụi hoa hồng. Bà chọn 1 cành hồng còn sót những lá tươi nhất với bảo :


Con hãy ở lại trong cành cây này. Đói thì đã gồm lá tươi để ăn. Khát thì nhỏ uống sương ứ đọng ban đêm. Bà bầu phải sang bên đó sống kiếm ít lương thực về ăn trong số những ngày lạnh lẽo mướt sắp tới đến. Bé còn bé, chớ có lân la đi khỏi khu vực này.

Bạn đang xem: Truyện võ sĩ bọ ngựa

Bọ ngựa hứa vâng lời mẹ. Nhưng bà bầu vừa đi khỏi được một lát, nó sẽ mỉm cười nhưng nghĩ rằng :

Ta sẽ lớn bằng ngần này mà mẹ vẫn coi ta như trẻ em con. Thực là bi ai cười.

Sáng hôm sau, Bọ ngựa chiến bỏ đi dạo thật. Nó leo xuống nơi bắt đầu cây, rún căng nhẩy một nhẩy ra khỏi bụi hồng, đi mỗi bước chững chạc trên bến bãi cỏ. Mỗi lúc nhấc chân lên, nó lại giơ hai càng ra đằng trước, làm điệu múa mênh, gạt đỡ, ra lối ta đây bé nhà võ nghệ. Loại mặt thì vênh váo vác, đưa sang mặt nọ, đưa sang mặt kia, đê xem tất cả ai ở bao phủ nhìn thấy bản thân đương đi bởi một dáng oai hùng nhất nhân gian không.


Đang trịnh trọng đi, bỗng Bọ con ngữa sững lại. Tất cả cái gì đã động đậy trong vết mờ do bụi cỏ trước mặt. Hai mẫu râu black thò ra. Thì ra là 1 chú Châu Chấu Ma đương lừ lừ gặm cỏ.

Mạnh dạn, Bọ chiến mã lên tiếng trước :

Có yêu cầu anh định đọ gươm với ta chăng ?

Châu Chấu Ma hỏi lại:

Bác định làm gì tôi cầm cố ?

Bọ con ngữa hầm hầm :

Làm gì hử ?

Nói rồi ngã liền cho Châu Chấu Ma mấy chiếc. Châu Chấu Ma kêu buôn bản nước rầm rĩ lên. Bọ ngựa chiến khoái chí, ngạc nhiên mình vừa tiến công mà đã thắng lợi nhiều như vậy nên càng đánh hăng. Châu Chấu Ma chỉ chúi xuống mà chịu đựng đòn. Nó kêu :

Ối tôi lạy bác ! Tôi lạy chưng !

Bọ ngựa buông Châu Chấu Ma ra, rồi hông hách bảo :

Ngươi tất cả biết ta là ai không ?

Châu Chấu Ma run rẩy :

Bẩm, bác là Bọ Ngựa.

Bọ chiến mã khoái chí:

Từ hôm nay, ngươi là đồ đệ của ta. Giờ, ta không muốn ai gọi ta là Bọ chiến mã nữa. Phải gọi ta là võ sư Đại Mã ! Nghe rõ không ?

Hôm sau, Bọ chiến mã oai vệ tới bên Châu Chấu Ma, thét oang oang :

Bớ Châu Chấu Ma ! Ta mong mọi tín đồ trong miền này đều nên gọi ta là Đại Mã. Lệnh đến ngươi ngay lập tức lập tức mang đến nhà Bọ Muỗm, bảo cùng với mụ ấy rằng : trường đoản cú giờ gặp ta thì đề nghị cúi đầu kính chào và kêu ta là Đại Mã.

Châu Châu Ma vội mang đến nhà Bọ Muỗm. Còn Bọ con ngữa thì vào trong nhà Gián Ống.

Gián Ống là loài vật nhát độc nhất vô nhị trần gian. Xuyên suốt ngày nó đứng ngơ ngẩn trước cửa, hơi bao gồm tiếng đụng là choáng choàng chạy tụt ngay vào trong ống tổ. Sắ fan Gián màu đỏ thâm, láng loáng, nom trang nhã, thật sạch lắm nhung mang lại gần mới biết thân thể nó hôi hám cho kinh.

Bọ Ngựa đã đi vào trước bên Gián Ong, thét mập :

Bớ con gián !

Từ trong thuộc hang, vọng ra tiếng lí nhí:

Ai hỏi gì đó ?
Ta là Bọ Ngựa, tức Đại Mã đây.

Bấy giờ đồng hồ hai mẫu râu lung lay của Gián bắt đầu ló ra. Anh chàng nhát như cáy nhung xuất xắc nịnh, đon đả :

Thưa, cái tên hiệu của bác đặt hay thực là hay. Vững chắc võ nghệ của bác đã tiến những lắm.

Hứng chí, Bọ ngựa múa nhì gươm lên với nhảy loạn xạ một hồi mang lại Gián xem. Bọ ngựa vừa múa chấm dứt thì Châu Chấu Ma ở chỗ nào lù lù chạy đến, điệu bộ vô thuộc thảm hại. Hắn lăn quay dưới chân Bọ Ngựa, kêu giời kêu đất khiến Gián tưởng có biến động gì kinh gớm, vội vàng chui tọt vào ống. Châu Chấu Ma kể : hắn đến nhà Bọ Muỗm, truyền lời của võ sư Đại Mã thì bị Bọ Muỗm tức giận cắm cụt râu, tấn công gãy một càng.

Bọ ngựa nghe vậy tức khí, co cẳng chạy như bay đến công ty Bọ Muỗm, khủng tiếng quát mắng mắng :

Bớ Bọ Muỗm ! Ai mang đến mụ tấn công đồ đệ của ta ?

Bọ Muỗm đã lúi cúp trong vệ cỏ nghe thấy, nhảy xổ ra :

Nhóc kia, ta quen với người mẹ ngươi mà ngươi dám hỗn với ta chũm ư ?

Nói rồi, Bọ Muỗm xông vào tấn công Bọ Ngựa. Bọ Muỗm khoẻ mạnh, có đôi càng siêu sắc, đôi tảng răng rất lớn nên chỉ quần thảo một lát, Bọ con ngữa đã ngã chỏng vó. Bọ Muỗm thấy vậy yêu quý hại, xong tay. Bọ ngựa thừa thời gian lồm cồm bò dậy, lui lủi chạy.

Một ngày kia, Bọ chiến mã nghe thấy giờ đồn Dế Mèn vừa đi du lịch tứ xứ trở về. Danh tiếng nôi như hễ của Dế Mèn khiến cho cu cậu nóng cả ruột. Cu cậu bèn rủ Châu Chấu Ma cùng Gián Ông đi du ngoạn nhưng cả hai những từ chối, viện cớ không đủ sức theo hầu. Cố kỉnh là Bọ Ngựa đưa ra quyết định lên đường một mình. Nó dương dương từ bỏ đắc chẳng tưởng đưa ra đến lời chị em dặn.

Bọ ngựa đương đi hốt nhiên nghe thấy một tiếng động bạo gan trước mặt. Cu cậu ngấc lên, thấy một con thú vật trông gồ gồ như một viên đá, sắc mình black sì và bóng bảy chỉ trừ hai chiếc vạch white ở 2 bên mắt. Đó là 1 con Cồ Cộ hay đậu trên hồ hết thân cây dừa, cây cau với kêu cồ cộ.

Xem thêm: Người Thiên Về Não Trái Và Não Phải, Bạn Thiên Về Bên Nào? 2 Bán Cầu Não

Cồ Cộ hỏi:

Bọ con ngữa kia, mang lại đây làm chi ?
Tên ta là võ sư Đại Mã. Ta đi du lịch.Tên mi là Đại Mã ư ? ngươi là Bọ ngựa chứ ! gắng mi đi du lịch được bao lâu rồi ?

Thấy Cồ Cộ cứ vặn vẹo như thế, Bọ ngựa chiến liền thử thách :

Làm sao ngươi lại được vặn vẹo ta ? Định đấu gươm cùng với ta chăng ?

Cồ Cộ cười ha hả :

Ta thương không nỡ tiến công mi tuy thế ta sẽ tạo nên mi mở mắt ra.

Nói rồi, Cổ Cộ hớt tóc ngang sống lưng Bọ Ngựa, giương cánh, bay tít lên ngọn cây dừa ngay gần đó. Bọ ngựa chiến hoảng hồn, rúm cả chân, rúm cả càng, nhắm tịt đôi mắt lại. Bốn bao bọc gió thôi vo vo. Cồ Cộ vẫn ở bên trên ngọn cây dừa. Nó bảo Bọ ngựa :

Muốn sống, mong mỏi tốt, phải quay về ngay với mẹ.

Bọ con ngữa được buông xuống đất, chạy biến ngay về cành hồng cũ, nằm hóng mẹ, không đủ can đảm lươn vươn đi đâu nữa.

Mươi hôm sau, chị em nó về. Bọ con ngữa kể cho chị em nghe chiến công đánh win Châu Chấu Ma và Gián Ống khi bà bầu vắng nhà. Chị em nó mỉm cười cợt bảo :

Tưởng con thắng được ai chứ win Châu Chấu Ma với Gián Ống thì gồm gì vẻ vang.

Bọ con ngữa nghe vậy tiu nghỉu.

Mẹ nó nói tiếp :

Con còn chưa tính hết phần đông chuyện cho mẹ nghe. Hai bác Bọ Muỗm với Cồ Cộ nê mẹ, yêu quý con nên có thể dạy dỗ để nhỏ mở mắt ra thôi. Ngày mai, chị em sẽ dẫn nhỏ đến công ty hai bác để xin lỗi.

Nghe chị em nói, Bọ con ngữa đứng ngẩn mặt. Rồi nhị hàng nước mắt rưng rưng. Chú Bọ Ngựa bé bỏng con nhưng hợm mình đã biết hối lỗi.

Theo TÔ HOÀI (Võ sĩ Bọ Ngựa)

Câu hỏi?

1. Trước khi đi tìm kiếm ăn, Bọ con ngữa mẹ dặn bé điều gì ? vị sao Bọ ngựa con ko nghe lời mẹ ?2. Bọ ngựa chiến đã nạt Châu Chấu Ma với Gián Ông thế nào ?3. Do sao Bọ ngựa bị Bọ Muỗm dạy mang đến một bài học kinh nghiệm ?4. Trong hoàn cảnh nào, Cồ Cộ đã tạo nên Bọ chiến mã “mở đôi mắt ra” ?5. Mẩu chuyện giúp em hiểu ra điều gì ?

* Em bắt buộc tìm hiểu toàn truyện Võ sĩ Bọ Ngựa.


Tại chi nhánh Thư viện cafe Đông Tây, những bạn nhỏ dại đã cùng tham gia mày mò câu chuyện “Võ sĩ Bọ Ngựa” (Những truyện tốt viết đến thiếu nhi – đánh Hoài, NXB Kim Đồng, 2014).

*

Giới thiệu nhà văn sơn Hoài

*

Mở đầu câu chuyện, tác giả đã nói đến hai nhận vật Bọ chiến mã mẹ cùng Bọ ngựa chiến non.Bọ con ngữa mẹ sang bên đó sông nhằm kiếm thức ăn chuẩn bị cho mùa đông, dặn Bọ ngựa con ở lại bên trên cành hồng bao gồm đủ thức ăn uống và nước uống mang lại cậu dùng đến khi đầu đông chị em về. Bọ ngựa giả cỗ ngoan ngoãn vâng lời. Nhưng bà bầu vừa đi khỏi thì Bọ ngựa chiến con đang ra oách ta đây là người lớn. Cậu đã nhận được Châu Chấu Ma cùng Gián Ống là đệ tử và bắt bọn chúng call mình là võ sĩ Đại Mã.

Chàng võ sư Đại Mã quyết trung tâm đi gặp mặt Bọ Muỗm vì chưng Bọ Muỗm đã cắt một râu cùng đánh gãy một càng của Châu Chấu Ma. Cùng sau một hồi nội dung nói lại, cánh mày râu Bọ ngựa chiến bị mụ Bọ Muỗm xông vào tấn công tới tấp, hẳn bị té chổng võ lên trời. Yêu quý hại, Bọ Muỗm kết thúc đánh, thừa lúc ấy cơ mà Bọ ngựa con lồm cồm bò dậy rồi lủi chạy mất. Tơi tả như vậy mà khi về đến tổ Gián, Bọ con ngữa huênh hoang giả dối là mụ Bọ Muỗm khôn xiết sợ mình.

Theo gương Dế Mèn cộng với mấy lời xu nịnh của đàn Châu Chấu Ma cùng Gián Ống, Bọ ngựa quyết tâm đi phượt tứ xứ đến nổi tiếng. Bọ ngựa chiến hớn hở đi, đi cấp tốc nhanh lắm; tuy thế ngang qua nhà Bọ Muỗm, cậu phái mạnh nhìn trước quan sát sau rồi chạy vụt qua.

Mới đi bao gồm một ngày mà cánh mày râu Bọ chiến mã mỏi chảy rời yêu cầu phải ngủ thêm nhì ngày nữa để mang sức. Đến ngày vật dụng tư, Bọ Ngựa chạm mặt ngay bác Cồ Cộ. Loại thói huênh hoang, tự dương tự đắc bao gồm dịp diễn tả nhưng thật rủi ro là cậu đã bị bác Cồ Cộ quắp ngang lưng rồi đấm đá cánh mấy phân phát đã lên tới ngọn cây dừa khiến cho Bọ ngựa sợ hãi. Giống hệt như lần trước, khi được thả xuống mặt đất Bọ ngựa con nhanh chóng chạy về cành hồng không đủ can đảm đi đâu nữa.

Tưởng hình như hai lần xảy ra chuyện, Bọ chiến mã con đã biết hối lỗi ấy cơ mà khi bà mẹ trở về, cậu còn nhắc lại một giải pháp rất từ hào chuyện đã ăn hiếp Châu Chấu Ma với gián Ống. Nhưng lại Bọ chiến mã mẹ biết hết mọi chuyện, bà mẹ nói rằng bác Cồ Cộ thương bé đấy chứ nếu như không chỉ việc một mẫu đã hậu là nhỏ đã thủng bụng lâu rồi. Trong lúc nghe tới Bọ chiến mã mẹ nói, chú Bọ ngựa ngẩn mặt, nhị hàng nước đôi mắt rưng rưng cùng đã biết lỗi rồi.

Những hình hình ảnh trong buổi gọi sách:

*

*

*

Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo?

*

*

*

*

*

Chàng Bọ Ngựa của khách hàng Bách bao gồm cả màu xanh lá cây và màu đỏ

*

*

*

*

Các bạn nhỏ vẽ lại quang cảnh 2 bên lề đường, khu vực Bọ ngựa con đi qua theo trí nhớ của mình

*

Mới đi được một ngày mà chàng Bọ ngựa chiến phải ngủ mất nhì ngày nữa mang lại lại sức vì chưng quá mệt và mỏi