Bạn đã xem: “Mẫu chuyện đề cập thi giáo viên nhà nhiệm lớp xuất sắc cấp đái học”. Đây là chủ đề “hot” với 13,600,000 lượt kiếm tìm kiếm/tháng. Hãy cùng Eyelight.vn tò mò về Mẫu chuyện đề cập thi giáo viên chủ nhiệm lớp giỏi cấp đái học trong nội dung bài viết này nhé
Kết quả tìm kiếm Google:
Tổng hợp câu chuyện hay về công tác chủ nhiệm lớp sinh hoạt Tiểu …Bài tham dự cuộc thi Kể chuyện về công tác làm việc chủ nhiệm số 10 — Chúc những thầy cô hoàn thành bài thi nhắc chuyện giáo viên nhà nhiệm xuất sắc cấp tiểu học tập một cách …. => Xem ngay
Câu chuyện tham gia dự thi Giáo viên chủ nhiệm giỏi – Vn
Doc.com
Năm kia khi mới về nhận công tác làm việc tại trường thcs Bắc Kạn, ngôi ngôi trường tôi đang dạy học bây giờ. Tôi được phân công làm công tác chủ nhiệm lớp 7B núm cho một cô …. => Xem ngay
90 tình huống thi giáo viên chủ nhiệm giỏi có câu trả lời – Vn
Doc …
Là GVCN đồng chí xử lý tình huống như vậy nào? Câu 4: Theo dư luận của học sinh lớp bạn chủ nhiệm tất cả 2 em học sinh, một nam, một thiếu nữ có lời đồn thổi thích …. => Xem ngay
câu chuyện tuyệt hảo về công tác làm việc chủ nhiệm lớp – Vn
Doc.com
10 biện pháp bảo đảm giáo viên làm xuất sắc công tác công ty nhiệm kinh nghiệm làm công … chủ nhiệm lớp ngơi nghỉ Tiểu học tập Thi nói chuyện giáo viên nhà nhiệm giỏi cấp tiểu …. => Xem ngay
9 mẩu truyện hay về công tác làm việc chủ nhiệm lớp tè học
Tôi được đơn vị trường bình chọn giáo viên chủ nhiệm xuất sắc cấp trường và được thay mặt cho tập thể giáo viên Trường Tiểu học Nga Lộc tham gia dự thi hôm nay.. => Xem ngay
Bài thuyết trình dự thi giáo viên công ty nhiệm tốt – Download.vn
Những mẩu chuyện hay về công tác chủ nhiệm lớp ngơi nghỉ tiểu học
Top 5 bài thuyết trình tham dự cuộc thi giáo viên công ty nhiệm giỏi – Hoatieu …
CÂU CHUYỆN dự thi GIÁO VIÊN CHỦ NHIỆM GIỎI – 123doc
Từ thuộc nghĩa với: “Mẫu chuyện kể thi giáo viên nhà nhiệm lớp xuất sắc cấp tè học”
thi kể chuyện công ty nhiệm thi nói chuyện giáo viên nhà nhiệm giỏi cấp tiểu học học công ty nhiệm lớp học tập lớp nhà nhiệm học tập lớp Tiểu học tập Thi nói chuyện giáo viên chủ nhiệm xuất sắc cấp giáo viên công ty nhiệm tốt cấp Tiểu học thi thi giáo viên công ty nhiệm tốt Tiểu học chủng loại lớp thì xuất sắc chuyên học Chuyện thi giáo viên nhà nhiệm tốt cấp giáo viên công ty nhiệm tốt cấp thầy giáo Tiểu học nhiệm lớp thi thi giáo viên công ty nhiệm giỏi cấp thi giáo viên công ty nhiệm xuất sắc tiểu học tập thi giáo viên nhà nhiệm giỏi cấp tiểu học thi .
Bạn đang xem: Câu chuyện thi gvcn giỏi
Cụm từ tra cứu kiếm khác:
Bạn đang đọc: mẫu mã chuyện đề cập thi giáo viên công ty nhiệm lớp xuất sắc cấp tiểu học tập thuộc chủ đề Tin Tức. Nếu ngưỡng mộ chủ đề này, hãy chia sẻ lên facebook để bạn bè được biết nhé.
Câu hỏi hay gặp: chủng loại chuyện đề cập thi giáo viên nhà nhiệm lớp tốt cấp tè học?
Câu chuyện tham dự cuộc thi GVCN giỏi cấp huyện – Viettel Edu
Portal
7 thg 1, 2019 — mẩu chuyện dự thi GVCN giỏi năm học 2018-2019. … em sẽ quên rồi cô giáo chủ nhiệm thời đái học, tuy thế rồi thời gian cứ âm thầm trôi qua. => Đọc thêm
Tải Tổng hợp mẩu truyện hay về công tác chủ nhiệm lớp làm việc …
Tổng hợp câu chuyện hay về công tác làm việc chủ nhiệm lớp ở Tiểu học … nhiệm xuất sắc cấp trường và được thay mặt cho tập thể gia sư Trường tiểu học.. => Đọc thêm
Câu chuyện tham gia dự thi giáo viên nhà nhiệm xuất sắc cấp huyện
28 thg 12, 2017 — Đồng thời tôi report hoàn cảnh của em tới BGH bên trường . Nhà trường đã có những ưu ái hơn với Thùy Nhi. Hội phụ huynh của lớp đã và đang giúp đỡ … => Đọc thêm
Top 5 bài thuyết trình dự thi giáo viên công ty nhiệm giỏi chi tiết nhất
GV yêu cầu phân tích mang lại học sinh làm rõ vai trò, nhiệm vụ của fan lớp trưởng, lớp phó. Tổ chức triển khai cho học viên xung phong ứng cử, kế tiếp chọn 5 em tiêu biểu để … => Đọc thêm
Những mẩu truyện hay về công tác chủ nhiệm lớp làm việc tiểu học
Cô học sinh đáng thương” – Chuyện tham dự cuộc thi thầy cô giáo công ty nhiệm tốt cấp huyện — Sau lúc thừa nhận lớp tôi sẽ mày … tác phong thì chậm … => Đọc thêm
Cùng nhà đề: mẫu chuyện nói thi giáo viên chủ nhiệm lớp xuất sắc cấp tè học
Tải Tổng hợp mẩu chuyện hay về công tác làm việc chủ nhiệm lớp nghỉ ngơi …
Tổng hợp câu chuyện hay về công tác chủ nhiệm lớp sinh sống Tiểu học … nhiệm xuất sắc cấp trường cùng được đại diện cho tập thể giáo viên Trường tè học. => Đọc thêm
Câu chuyện tham gia dự thi giáo viên công ty nhiệm giỏi cấp huyện
28 thg 12, 2017 — Đồng thời tôi report hoàn cảnh của em cho tới BGH đơn vị trường . đơn vị trường đã có những ưu ái hơn cùng với Thùy Nhi. Hội bố mẹ của lớp đã và đang giúp đỡ … => Đọc thêm
Top 5 bài xích thuyết trình dự thi giáo viên công ty nhiệm giỏi chi tiết nhất
GV buộc phải phân tích đến học sinh hiểu rõ vai trò, trách nhiệm của người lớp trưởng, lớp phó. Tổ chức cho học sinh xung phong ứng cử, tiếp nối chọn 5 em tiêu biểu vượt trội để … => Đọc thêm
Những câu chuyện hay về công tác chủ nhiệm lớp làm việc tiểu học
Cô học sinh đáng thương” – Chuyện dự thi thầy cô giáo công ty nhiệm giỏi cấp thị trấn — Sau lúc dấn lớp tôi sẽ mày … tác phong thì chậm … => Đọc thêm
câu chuyện dự thi GVCN tốt cấp huyện – nslide
12 thg 7, 2017 — KỈ NIỆM vào TÔI Kính thưa BGK, thưa cục bộ hội thi! vào sự nghiệp trồng bạn thiêng liêng đặc biệt là công tác nhà nhiệm lớp, … => Đọc thêm
Những mẩu chuyện hay về công tác chủ nhiệm lớp sống tiểu học
Cô học tập trò đáng thương” – Chuyện tham gia dự thi giáo viên chủ nhiệm xuất sắc cấp thị xã — Sau sự việc của em Vy, tôi đã cẩn thận hơn trong tiếp xúc ứng xử … => Đọc thêm
Câu chuyện tham dự cuộc thi GVCN xuất sắc : Kí ức – TH Kim Ngọc
17 thg 1, 2018 — Năm tôi ra trường, tôi được phân công giảng dạy và chủ nhiệm lớp 4D, lớp bao gồm 30 HS. Ngay ngày đầu tiên bước vào lớp tôi thật sự thấy ngỡ ngàng vì … => Đọc thêm
=> Đọc thêm
=> Đọc thêm
Giới thiệu: Rohto Nhật Bản
Nước bé dại mắt Rohto Nhật bản Vitamin cung cấp mắt mỏi yếu chống cận thị. Thành phầm giúp:+ tăng tốc sức khỏe mạnh vùng mắt, sút tình trạng mỏi mắt+ Thúc đẩy quá trình trao đổi hóa học cho đôi mắt và nâng cấp mệt mỏi mắt+ bảo đảm các bề mặt góc cạnh mắt, làm giảm các triệu chứng mệt mỏi tương quan đến mắt.+ cung ứng phòng các bệnh về mắt vì tác nhân môi trường thiên nhiên như vật dụng tính, tập bơi lội, khói bị+ với lại cảm xúc dễ chịu, lạnh giá làm cho đôi mắt đang bị mệt mỏi cảm giác tươi tỉnh với khỏe
Những câu chuyện tuyệt hảo về công tác làm việc chủ nhiệm lớp ở cấp tiểu học tập được Vn
Doc.com sưu tầm và đăng tải trong bài viết này nhằm mục đích tôn vinh quý hiếm nhân văn với các hành vi cao đẹp nhất của thầy cô giáo. Đây cũng chính là tài liệu thầy cô ôn tập để tham gia thi nhắc chuyện về công tác chủ nhiệm.
Bài dự thi Kể chuyện về công tác chủ nhiệm số 1
Câu chuyện dự thi: “HỌC TRÒ ĐÃ LỚN KHÔN”
Tôi đã công tác trên 12 năm, thời hạn đó cũng đủ đến tôi giao lưu và học hỏi và đúc kết ra kinh nghiệm tay nghề cho bạn dạng thân trong công tác, tốt nhất là công tác làm việc chủ nhiệm. Mẩu chuyện sau sẽ trôi qua hai năm nhưng hình ảnh của một em học viên làm mang đến tôi biến đổi cách nhìn về học sinh. Những em sẽ thật sự mập khôn mà tôi ko biết, nhân cách của các em đã được hình thành từ khóa lâu mà bạn dạng thân tôi cứ nghĩ những em đang là 1 trong đứa trẻ. Câu chuyện như sau:
Năm học tập 20...... – 20..... đã từng đi được

- Thưa cô, mang đến em gặp cô một tý.
Tôi ngừng lại, người chạm chán tôi là em Kim Anh, học sinh của tôi, em là một trong những trong số học viên thuộc diện học viên kém đang đề nghị phụ đạo.
- Tôi hỏi em chạm chán cô có việc gì không?
Em ngập xong xuôi trong giây lát, bâng khuâng nước mắt, mồm ấp úng không đủ can đảm nói. Tôi gặng hỏi:
- tất cả chuyện gì vậy, em cứ bạo dạn nói cùng với cô nào!
Em lấy lại bình tĩnh, nói với tôi giọng lí nhí:
- Thưa cô, chiều ni họp phụ huynh, cô có thể nói với mẹ em điểm thi Toán và Tiếng việt của em lấy điểm trung bình được ko cô?
Em Kim Anh điểm thi chu trình lần 1 mọi bị thiếu điểm. Em băn khoăn lo lắng và mạnh dạn xin tôi bởi vậy để mục tiêu gì đây? Tôi hỏi em:
- nguyên nhân em cần xin như vậy?
Em trả lời:
Em sợ người mẹ buồn, em hẹn với cô em sẽ cố gắng để vượt qua trong học tập.
Trước tiếng nói đó của một em học viên 11 tuổi nhưng mà tôi tưởng chừng là mình đã nói với cùng một người chúng ta của tôi. Tôi cũng hẹn với em: Cô đã suy nghĩ, xin ý kiến của Ban giám hiệu, ví như được cô để giúp em tuy thế phải có một điều kiện là: “Em phải cố gắng hơn nữa”.
Sau đó tôi lên văn phòng chạm chán cô hiệu phó trao đổi câu chuyện này, được sự nhất trí của hiệu phó, tôi tuân theo lời xin của học viên và chạm chán riêng bố mẹ em Kim Anh cảnh báo nhẹ nhàng, tạo điều kiện cho nhỏ học thêm sống nhà.
Từ sau cuộc họp phụ huynh đó, không hầu hết em Kim Anh mà chúng ta cũng hiện đại hẳn lên. Từ mọi lời nói, suy nghĩ đó của em học viên đã tạo cho tôi thức tỉnh về sự việc nhìn nhận của các em, coi học viên như bằng hữu cùng phân tách sẽ, hễ viên những em thuộc tiến bộ. Từ đó đến thời điểm này lớp tôi nhà nhiệm luôn dẫn đầu vào mọi phong trào nhờ vào việc nắm bắt tâm lý của các em, ta xem những con là bạn, là bé để gần gũi với các em hon giúp các em có đk tâm sự sẽ chia số đông lúc các em cần. Tôi được bên trường bình chọn giáo viên nhà nhiệm tốt cấp trường và được đại diện thay mặt cho tập thể gia sư Trường Tiểu học Nga Lộc tham gia dự thi hôm nay.
Tuy mẩu truyện rất đỗi thông thường nhưng đã có những thay đổi trong giải pháp nghĩ, cách làm của tôi và còn lại dấu ấn giỏi đẹp mang đến tôi. Các bạn ạ : lòng bao dung, sự rộng lượng của thầy cô sẽ giúp đỡ các em văn minh rất nhiều. Nếu ta làm được điều ấy thì công tác chủ nhiệm của ta vẫn thành công.
Bài tham gia dự thi Kể chuyện về công tác chủ nhiệm số 2
Kính thưa Ban giám khảo,
Kính thưa quý khách đại biểu cùng toàn thể các thầy cô giáo!
Tôi tên là Nguyễn Thị Hiền, hiện đang công tác tại trường ............ Đến cùng với với hội thi hôm nay, tôi xin nhắc một mẩu chuyện đã nối sát trong quãng đời làm công tác làm việc chủ nhiệm của mình.
Comenxki đã từng nói: “Dưới ánh sáng mặt trời, không có nghề nào cao niên bằng nghề dạy học”. Cố nhưng, ở kề bên phấn trắng, bảng đen để trao cho những em những học thức màu hồng; vẫn còn đó đó các nỗi băn khoăn, trằn trọc của bạn làm công tác làm việc chủ nhiệm như bọn chúng ta. Mẩu truyện mà tôi muốn share với tất cả quý vị là lưu niệm về một em học tập sinh cá biệt đã gây mang đến tôi một ấn tượng sâu sắc đẹp mà đến mãi đến hiện thời tôi vẫn thiết yếu nào quên.
Kính thưa quý vị! Tôi là tín đồ đã được hình thành ở ……….., bây giờ đang sống tại……… nên mỗi ngày phải thừa trên nhì mươi cây số mới đến khu vực công tác. Ngôi trường quang quẻ Trung địa điểm tôi công tác làm việc thuộc xã ………, một xóm miền núi lại là 1 trong những xã ở đầu cuối phía tây của thị trấn ……… nên kinh tế tài chính ở đây còn không hề ít khó khăn. Đa số tín đồ dân đi làm xa nên việc quan chổ chính giữa tới chuyện học hành của con trẻ của mình còn khôn xiết hạn chế. Từ lúc về trường công tác, tôi được liên tiếp chủ nhiệm lớp …., lớp …. Nhưng cho năm học ………. Thì tôi lại được phân công công ty nhiệm lớp …, ban đầu, tôi rất ngạc nhiên và hết sức băn khoăn lo lắng vì đó là lớp cuối cấp, những em học sinh ở độ tuổi đó lại có những điểm lưu ý tâm lí siêu đặc biệt…
Lớp ……. Mà tôi nhà nhiệm có tía mươi nhị em học sinh gồm mười tám học sinh nam với mười bốn học sinh nữ. Trong đó có không ít em mồ côi hoàn cảnh rất khó khăn khăn. Tuy vậy các em đều phải có tinh thần liên hiệp và học hành tốt. Nhưng không hiểu sao tôi lại quánh biệt tuyệt vời với em Nguyễn Quốc Lanh. Chú ý vào hai con mắt em, tôi thấy xa xăm một nỗi cô đơn, vơi vợi...
Hoàn cảnh gia đình của em Lanh khá giả, dẫu vậy em lại thiếu hụt tình thân thương của phụ vương mẹ. Bố mẹ em đi làm việc ăn xa sinh hoạt tận trung hoa nên hàng năm chỉ về quê được vài ba lần. Bằng hữu Lanh sinh sống với ông bà nội già yếu, hay bệnh tật. Vị vậy, các cụ cũng ít quan tâm đến đứa cháu trai sống độ tuổi sẽ dần gắng đổi. Năm Lanh học tập lớp …., bởi vì đua đòi theo đồng đội nên có một thời gian em hay quăng quật học, nghịch game, cờ bạc, rượu chè… đến thời điểm cuối năm em bị xếp hạnh kiểm một số loại Trung bình.
Năm học tập lớp ….., đầu năm mới học em cũng có thể có đôi lần bỏ học, hay phạm luật nề nếp lớp,… tôi vẫn mời phụ huynh vài lần. Bao gồm lần ông bà em bị gầy nên tôi cần đến tận nhà, tôi đã khuyên nhủ em hết sức nhiều. Sau lần ấy thì Lanh đã nỗ lực hơn, đi học chịu khó hơn, ít vi phạm nề nếp lớp lại hay gia nhập phát biểu xây dừng bài, tham gia trào lưu thể dục thể thao ở trong phòng trường…Tôi nhớ bao gồm lần trong giờ ra chơi, Lanh vui chơi với chúng ta bị rách áo. Ngày hôm sau, Lanh vẫn mặc loại áo trắng ấy, mặt đường chỉ đen chằng chịt được khâu chồng chéo lên nhau làm tôi thấy yêu thương em lạ. Tôi nhẹ nhàng hỏi:
- Ai khâu áo đến em vậy Lanh?
Lanh ấp úng trả lời:
- Dạ, em ạ!
-Vậy bà nội đâu cơ mà sao ko khâu áo cho em?
-Dạ, bà nội em nằm bệnh viện chưa về.
-Vậy em vào phòng luyện tập thể đưa áo mang đến cô khâu giúp cho!
Lanh mỉm cười đáp:
- Dạ chiều nay bà nội em về rồi ạ. Nói xong em kính chào vội với đi ra, tôi quan sát theo nhưng mà thấy chạnh lòng.
Mãi đến thời điểm cuối tháng mười một thì tình cờ Lanh lại nghỉ ngơi học tiếp tục hơn. Qua tìm kiếm hiểu các bạn trong lớp, thì tôi được biết dạo này Lanh lại hay qua lại cùng với nhóm bạn xấu, bị rủ rê chơi bài xích bạc, tắm suối… Tôi dựa vào ban đại diện cha mẹ học sinh của lớp cùng mang lại nhà em thì ông bà nội em nói vào nước đôi mắt “ bây chừ tôi nói nó ko nghe, ba mẹ nó thì lại đi làm việc xa thọ ngày không về. Tôi thì bệnh không vận động được nên tất cả nhờ vào các cô chú với cô giáo!”
Qua một hồi khuyên răn giải, Lanh nhìn công ty chúng tôi và hẹn em sẽ đi học chuyên cần hơn, đã chép bài đầy đủ… Lanh đi học lại được một tuần rồi bệnh nào tật nấy, em không học tập bài, không soạn bài xích rồi lại quăng quật tiết. Bữa như thế nào tôi lên lớp thì Lanh ngủ học, bữa nào không có tôi thì em lại cho tới lớp nhưng lại lại ngồi yên ổn lặng, không chép bài… bên cạnh đó em mong muốn tránh khía cạnh tôi. Tò mò ở một số học sinh trong lớp, các em mang đến tôi biết Lanh đang sẵn có ý định nghỉ ngơi học, Lanh đang bi tráng chuyện gì đó ở gia đình.
Một buổi sáng thứ ba trời mưa tầm tã, mặc mặc dù là ngày nghỉ nhưng mà tôi vẫn ra quyết định vượt phần đường xa lên trường để gặp Lanh. Em vẫn đi học, loại cặp chỉ có một quyển vở duy nhất, đôi mắt buồn chú ý xa xăm ra ngoài cửa sổ. Theo yêu cầu của tôi, em mang cặp theo chân tôi xuống phòng Đoàn-Đội. Lanh ngồi yên lặng, cuối mặt không quan sát lên. Tôi thanh thanh hỏi:
- Em đã hứa với cô là vẫn nghiêm túc đến lớp lại với sẽ cố gắng mà sao vậy Lanh? lý do nào làm em như vậy?
Lanh chỉ lặng lặng, hai con mắt bần thần không dám nhìn trực tiếp vào tôi. Tôi lấy quyển vở trong cặp em ra thì thiên nhiên rớt ra 1 tấm hình ảnh của người phụ nữ tuổi đã ngoài cha mươi. Lật ra vùng sau thì thấy loại chữ của Lanh ghi rất rõ ràng “Mẹ ơi! nhỏ đi nhé…” lúc này, đôi mắt em sẽ đẫm nước, hai loại lệ sẽ tuôn ra như mưa. Tôi cố gắng kiềm nén xúc cảm trong lòng hỏi:
- Bao lâu rồi chị em không về quê? Lanh nghẹn ngào:
- Dạ, đã hơn một năm .
Tôi hỏi tiếp:
- bấy lâu mẹ có hay điện thoại cảm ứng về không?
Lanh không nói mà chỉ lắc đầu. Thời điểm này, tôi không thấy mình giận em nữa và lại càng thấy yêu quý em các hơn. Em sẽ thiếu đi tình mẫu mã tử trong khi ba chị em em vẫn còn hiện diện trên đời này. Tôi nhẹ xoa đầu em vỗ về:“Cô biết, em đang nhớ bà bầu nhiều lắm. Nhưng có lẽ rất khó khăn ba chị em em new phải ra đi làm nạp năng lượng như vậy. Bên trên đời này không tồn tại người người mẹ nào muốn xa bé mình đâu em.” Em lại càng khóc các hơn. Tôi tiếp: “Là con trai sao em lại yếu đuối như vậy? trường hợp biết em như thế này chắc là bà mẹ em sẽ ai oán lắm. Em phải nỗ lực học tập thật giỏi thì ba người mẹ mới sung sướng mà lo làm ăn, rồi nhanh lẹ trở về cùng với hai bạn bè chứ! hầu như lúc bi quan hay có tâm sự, em hoàn toàn có thể xem cô như một tín đồ chị, một tín đồ bạn. Cô sẽ lắng nghe và share với em. Hãy cố gắng đi Lanh, cô tin em đang học tập thật tốt mà!”. Lanh cứ liên tiếp dùng nhì tay gạt đi những dòng nước mắt. Em ngước quan sát tôi với hai con mắt còn ngấn nước nhưng vẫn tồn tại loé lên một tia hy vọng.
Sáng ngày hôm sau, khi tôi mới vừa tiếp cận nhà xe thì đùng một phát Lanh ở chỗ nào chạy tới làm tôi giật cả mình: “ Cô ơi! Tối hôm qua mẹ em điện thoại về bảo là một trong những tuần nữa mẹ trở về viếng thăm nhà đấy cô ạ!” Giọng Lanh cất lên vào sự vui mừng rồi em chạy đi mất. Thoải mái và tự nhiên trong lòng tôi cảm giác vui lạ; vui lây mang lại cậu học tập trò của mình, vui mang lại em khám phá một ngày mới…Cũng từ đó mà Lanh siêng năng học hơn, đến lớp chuyên cần, tích cực tham gia các trào lưu lớp. Lúc có trào lưu thi đua thì em lại là người năng nổ, xung phong đầu tiên… và nhiều lần em được chúng ta tuyên dương trước lớp. Mỗi lần ba bà mẹ gửi xoàn hay điện thoại thông minh về em lại thỉnh phảng phất kể mang đến tôi nghe. Đến cuối học kỳ hai, em đã nỗ lực và đạt học sinh tiên tiến, cậu học tập sinh riêng biệt đầu năm hiện thời không còn nữa.
Cuối năm học, ngoài ba phần rubi tôi tặng kèm cho cha em học sinh xuất sắc duy nhất lớp tôi còn tồn tại thêm một phần quà dành cho Lanh – là học tập sinh văn minh nhất lớp. Em dìm phần xoàn trên tay mà đôi mắt rưng rưng làm tôi nhớ tới cậu học trò ngày nào ao ước bỏ học do nhớ mẹ, một cảm hứng mà mỗi lần nghĩ lại tôi cảm xúc nghẹn ngào cạnh tranh tả. Tôi ước ao rằng toàn bộ các người mẹ trên trần thế này, hãy luôn luôn luôn gần gũi, phủ quanh và chở bịt cho đàn con; vì với con, mẹ luôn là bờ vai mạnh khỏe nhất, là nơi phụ thuộc của nhỏ đến suốt cuộc đời.
Mẹ tức là ánh sáng
Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim
Mẹ tức là mãi mãi
Là đến đi ko đòi lại bao giờ
Con mặc dù lớn vẫn luôn là con của mẹ
Đi suốt cuộc đời lòng bà mẹ vẫn theo con.
Và tôi với tứ cách là 1 trong giáo viên công ty nhiệm, tôi trung tâm nguyện cũng sẽ mãi luôn là những người dân mẹ, bạn chị thân yêu của những em để lên môi các em nở mãi nụ cười hồng tràn ngập yêu thương.
Câu chuyện của tôi mang lại đây xin chấm dứt. Kính chúc Ban giám khảo, quí thầy cô giáo luôn vui khỏe, hạnh phúc.
Xin trân trọng cám ơn.
Bài tham gia dự thi Kể chuyện về công tác làm việc chủ nhiệm số 3
"Chiếc cây viết thất lạc" - Chuyện nhắc thi chủ nhiệm giỏi cấp huyện
Vâng! Là nghề giáo, cứng cáp hẳn ai ai cũng có đa số kỷ niệm kỷ niệm với học tập trò của mình. Bản thân tôi đã có hơn 7 năm công tác trong ngành giáo dục. Thời hạn đó chưa hẳn là những nhưng nó giúp tôi đúc rút được rất nhiều kinh nghiệm vào giảng dạy, nhất là trong công tác chủ nhiệm lớp. Đến cùng với hội thi hôm nay, tôi siêu vinh dự được chia sẻ một mẩu chuyện - một kỷ niệm nặng nề quên vào sự nghiệp trồng bạn của tôi. Mẩu chuyện có tựa đề “Chiếc bút thất lạc”. Tôi xin phép được bắt đầu.
Năm học 20..... - 20......, tôi được công ty trường phân công huấn luyện và chủ nhiệm lớp 4 A, lớp học tập khá sôi nổi, unique đồng đều, dẫu vậy vẫn có học viên cá biệt. Vày vậy, bên cạnh dạy loài kiến thức, công tác giáo dục đạo đức cho các em cũng hết sức quan trọng.
Hôm đó là ngày máy hai, sau giờ ra chơi, tôi lao vào lớp thì thấy cô học tập trò bé nhỏ tuổi ngồi bàn đầu khóc nức nở. Thấy tôi, có khá nhiều cánh tay dơ bẩn lên nói: “Thưa cô…! Thưa cô…!”. Tôi ra hiệu mang đến lớp giữ đơn lẻ tự, rồi mời lớp trưởng nói lại sự việc. Em Tuấn Anh vùng dậy lễ phép nói: “ Thưa cô, chúng ta Trà My bị mất cây bút máy rồi ạ!”. Năm kia nhà trường vạc động trào lưu “ Viết chữ đẹp”, hơn 10 em trong lớp mua bút để luyện chữ, cây bút khá mắc tiền yêu cầu viết hết sức tốt. Tôi lại ngay gần trấn an em, rồi dìu dịu nói: “Em thử search kỹ đợt tiếp nhữa xem sao?” Cô bé âu sầu nói: “Em đang tìm đi tìm lại những lần mà lại chẳng thấy”. Trà My là cô bé bỏng ngoan ngoãn cùng thật thà, quan sát nét mặt của em tôi biết chắc chắn là em không nói dối. Để ko mất thời hạn học tập của học tập sinh, tôi hẹn sẽ giúp em tra cứu lại cây cây bút sau, còn hiện giờ các em hãy triệu tập học bài.
Xong máu học, tôi tiến hành khảo sát sự việc.
Tôi hỏi: “Vừa rồi giờ đồng hồ ra chơi em làm sao ở trong lớp?”
Có cha cánh tay dơ dáy lên, tôi hỏi tiếp: “Thế những em có phát hiện ra điều gì không?”
Tôi mời một em nói: “Thưa cô chúng em thấy các bạn Lan đứng ngay sát bàn Trà My một dịp ạ!”
Một em khác cũng xin được nói: “Thưa cô, năm lớp 3, chúng ta Lan đang hai lần mang đồ của người sử dụng rồi ạ!”
Các em ở dưới lớp cũng đồng thanh nói: “Thưa cô đúng rồi đó”
Có nhiều ánh mắt nhìn Lan tạo cho em bối rối, Lan cúi phương diện xuống bàn. Cơ hội đó tôi cũng không rõ Lan xấu hổ bởi chuyện năm ngoái, hay chính em là thủ phạm lấy cây bút?
Tôi đến bên Lan, nhẹ nhàng nói: “Trong học tập, em đã có không ít nổ lực, cô vô cùng mến phục em, cô ao ước em đừng làm cô thất vọng. Nếu như đúng như lời các bạn nói em hãy quan tâm đến lại, cô và cả lớp đang tha lỗi cho em”.
Cô nhỏ xíu không nói gì, chỉ ôm phương diện khóc.
“Các em ạ! Cô đã thường xuyên nhắc nhở bọn chúng ta, rước đồ của người sử dụng là thói xấu. Nếu ưng ý nó, các em chuyên ngoan học tập, cô tin rằng cha mẹ sẽ không từ chối. Em như thế nào trót đần độn lấy cây cây bút của bạn, hãy từ giác trả lại. Bao gồm thể chạm mặt riêng cô giữ hộ lại mang đến bạn, cô hứa vẫn tha lỗi cùng giữ bí mật nếu chúng ta biết sữa lỗi của mình. Nếu những em không tự giác thì phải cô nên xét cặp từng em. Các em bao gồm nhất trí không”. Tất cả đều đồng thanh trả lời: “Chúng em gật đầu ạ”! riêng biệt chỉ có Lan, đôi mắt đỏ hoe, em không nói gì.
Tôi trực tiếp xét cặp từng em cùng tìm kỹ dưới hộc bàn tuy vậy vẫn không kiếm thấy chiếc cây viết đâu cả. Tôi chú ý nét mặt từng em để dò xét nhưng không có bất kì ai có biểu thị lạ ngoài nhỏ xíu Lan. Search mãi không thấy ở đầu cuối tôi cho những em ra về.
Hai ngày trôi qua vẫn chưa có tin gì? sáng sủa ngày hôm sau, tôi đến trường sớm, sẽ loay hoay trong nhà xe, thì thấy một cậu bé đứng sau tôi, với vẻ mặt e ngại, nhỏ dại nhẹ nói: “Thưa cô, ví như được cô tha lỗi em hứa đã không lúc nào tái phạm nữa ạ!” trên tay Hoàng là cây cây bút và bản tự kiểm điểm. Tôi siêu ngạc nhiên, cậu học tập trò ngoan cơ mà tôi hằng tin cậy lại phạm phải lỗi lầm. Tôi xoa đầu em cùng nói: “ Em biết nhấn lỗi rứa là tốt. Cô tin rằng sau lần vấp xẻ này em sẽ trưởng thành và cứng cáp hơn”.
Tôi vào lớp, trao cây cây viết lại cho người chủ sở hữu của nó, rồi đến bên Lan: “ Cô cùng cả lớp thành thật xin lỗi đã làm cho em bi thương và khó xử, nghi oan cho những người khác là sai lạc lớn. Những em ạ! Một các bạn trong lớp ta đang lỡ ngu lấy cây bút, như sẽ hứa cô xin được vệt tên. Không nên biết bạn chính là ai, điều đặc biệt quan trọng là các bạn biết nhấn lỗi và sửa tội ác của mình. Cô ý muốn rằng từ ni lớp mình đoàn kết, yêu thương nhau hơn cùng đừng ai mắc sai trái này nữa, những em có đồng ý không?” Cả lớp đồng thanh nói: “Chúng em đồng ý ạ!”
Đúng như ý của tôi, sau thời gian đó những em đầy đủ ngoan ngoãn, gần gũi với nhau hơn và chất lượng học tập cũng ngày một xuất sắc hơn.
Lúc kia tôi new vào nghề, kinh nghiệm chưa nhiều, vì rối rít tôi đã trách nhầm học tập sinh, tôi băn khoăn mãi cùng coi đó là bài học cho bản thân. Lúc gặp bất cứ tình huống nào thầy giáo phải rất là bình tĩnh, khám phá thật kỹ sự việc để mang ra phương án xử lý tối ưu nhất.
Thưa các đồng nghiệp! trung khu hồn trẻ em thơ hồn nhiên, trong trẻo như tờ giấy trắng. Cô giáo-Người bà mẹ hiền máy hai của các em hãy luôn luôn gần gũi, mếm mộ các em, là chỗ dựa tin yêu để những em gồm thể share những băn khoăn, lo lắng thường ngày. Bọn họ hãy viết lên trang giấy ấy phần lớn điều giỏi đẹp nhất.
Bài dự thi Kể chuyện về công tác chủ nhiệm số 4
"Cô học tập trò đáng thương" - Chuyện dự thi giáo viên công ty nhiệm tốt cấp huyện
KỶ NIỆM SÂU SẮC CỦA TÔI VỀ CÔNG TÁC CHỦ NHIỆM
Quãng mặt đường sự nghiệp trồng tín đồ của tôi đã trải qua biết bao kỉ niệm vui buồn, gắn với nhiều cung bậc xúc cảm khác nhau, dẫu vậy một kỉ niệm vừa mới đây đã để lại trong tim trí tôi không khi nào quên được đó là Hình ảnh cô học trò bé dại bé Hồng Vy. Kỉ niệm đó đã được tôi viết thành câu chuyện: Cô học trò xứng đáng thương.
Năm học tập 20...... – 20......, tôi được phân công nhà nhiệm lớp 2B. Sau khi nhận lớp tôi đã tìm hiểu rất kĩ về trả cảnh mái ấm gia đình của từng em học sinh đồng thời theo dõi quy trình học tập và ra đề trường đoản cú khảo sát unique để phân định đối tượng người sử dụng học sinh. Hồng Vy là một trong số rất nhiều em có yếu tố hoàn cảnh gia đình đặc biệt khó khăn và có bài bác kiểm tra đạt điểm yếu cả hai môn. Trong những buổi học tiếp nối tôi đang để trọng điểm tới em những hơn. Tôi luôn gọi Vy lên bảng để soát sổ và lí giải em làm bài. Dạo đầu em còn nhanh nhẹn, rồi một tuần, nhì tuần, và cha tuần trôi qua em chẳng phần đông không văn minh mà càng ngày càng non hơn, tác phong thì đủng đỉnh chạp, đầu óc lại càng nhát dần. Rồi một hôm tôi call em lên bảng có tác dụng bài, em đứng ngây bạn ra, chẳng nói chẳng rằng. Tôi rượu cồn viên vắt nào em cũng không trả lời câu hỏi của tôi. Bực vượt tôi ngay lập tức quát to: “Cô hỏi sao em không trả lời? dù đúng tốt sai em cũng phải trả lời cô chứ!” - Em vẫn cứ lặng im. Bây giờ tôi giận lắm.
Ngước ánh mắt em tôi thấy mặt thì nhem nhuốc, áo quần tả tơi (luộm thuộm), tôi lại liên tục cơn giận:
Này Vy! sáng hôm nay ngủ dậy em quên rửa mặt à?
Cả lớp nhảy cười.
Meo, meo, bé mèo... Ha, ha, ha…
Vy cúi gằm mặt vừa vấn đáp vừa nhảy khóc.
- Dạ. Dạ….thưa cô: Em…em dậy muộn cần không kịp rửa khía cạnh ạ!
Tôi hạ giọng rồi bảo em về chỗ.
Sau kia tôi tiếp tục tiết dạy cùng cũng chẳng xem xét gì tới Vy, vị trong tôi từ bây giờ vẫn còn khôn xiết giận em.
Buổi học tập trôi qua, chiều hôm đó em vẫn cho tới lớp bình thường. Về tối về nghĩ lại tôi thấy Vy tội nghiệp hơn là xứng đáng giận. Sáng hôm sau khi đến lớp nhìn thấy khoảng chừng trống ở phần em ngồi tôi hơi hốt hoảng nhưng rồi tôi đã bình tĩnh lại – tìm hiểu nguyên nhân – chị em em cũng chỉ biết là em khóc cùng van xin không phải đi học. Vậy rồi tôi vẫn bảo mẹ Vy dắt em tới trường.
Tôi đón em vào lớp với hỏi: “Vì sao bé không thích đi học?”
Em ko trả lời. Tôi nghĩ có thể em xấu hổ bởi vì chuyện ngày hôm qua. Trường đoản cú nhiên, tôi thấy mình cũng có thể có lỗi trong chuyện này. Cách lại ngay sát em tôi vơi nhàng: “Con mệt nhọc à?”
- Vy vẫn yên ổn lặng.
- con nói đi cô sẽ không còn phạt bé đâu.
Bỗng em òa khóc: Cô ơi bé đau đầu, bé không muốn đi học nhưng người nào cũng bắt con đề xuất đi – Hu hu nhỏ không muốn tới trường đâu.
Xem thêm: Toàn Cảnh Đám Cưới Lãng Mạn Của Lý Hải Minh Hà Tung Ảnh Cưới 12 Năm Trước
Tôi ôm em vào lòng xoa đầu em với nói: “Con nhức ở đâu?”
- nhỏ đau tại đây này! Đau lắm cô ạ!
Thấy vậy tôi liền call chị Hằng ra để thảo luận về lí bởi vì Vy không chịu đựng đi học. Tôi động viên chị hãy đưa con cháu tới khám đa khoa kiểm tra xem sao dẫu vậy chị Hằng cười, bảo: Em đã đưa cháu đi đi khám ở khám đa khoa rồi, bọn họ bảo cháu bị viêm phế quản, không vấn đề gì đâu cô ạ! có thể cháu nó lười học cần biện lí bởi đấy thôi.
Mấy ngày sau em vẫn không chịu tới trường, mái ấm gia đình phải làm đủ bí quyết em new chịu đi. Gồm hôm em chỉ đi học một buổi. Hôm thì học tập nửa buổi rồi ra đùa em trường đoản cú ý vứt về nhà. Trước tình trạng ấy tôi lại cần gọi chị em em (mời) bà mẹ em ra, trình bày cùng bgh để tìm hướng giải quyết. Những cô giáo đụng viên mái ấm gia đình đưa cháu đi xét nghiệm thì người mẹ lại bảo: mái ấm gia đình em thực trạng lắm cô à, đem đâu ra tiền nhưng đi thăm khám suốt cầm cô. Ái ngại ngùng cho thực trạng khốn cạnh tranh của mái ấm gia đình em (bố cả ngày say xỉn, mẹ cũng bệnh dịch hiểm nghèo) không chỉ có thế thấy học tập sinh của chính bản thân mình phải chịu đựng đựng gần như cơn đau đầu dữ dội tim tôi như quặn thắt. Tôi đã bàn bạc với Ban giám hiệu, công đoàn trường lôi kéo sự cỗ vũ của giáo viên và học viên trong toàn ngôi trường với lòng tin “Lá lành đùm lá rách”.
Sáng hôm sau, khi tôi vừa cho cổng ngôi trường thì học sinh đã hơ hải gọi: Thưa cô, các bạn Vy bị ói ra máu!
Tôi hoảng hốt lao nhanh xuống lớp thì thấy người mẹ Vy sẽ đứng sinh hoạt trước cửa lớp. Trước mặt Vy là một trong vũng máu. Tôi vệ sinh vũng tiết rồi bảo chị Hằng đưa bé đi khám. Vì không tồn tại tiền bắt buộc chị còn chần chừ. Buổi tối hôm đó Vy ngất xỉu, gia đình đưa em xuống cơ sở y tế huyện và mau lẹ Vy cần chuyển lên tuyến đường trên vì bác bỏ sĩ chẩn đoán em bị u não. Người mẹ tưởng như khu đất dưới chân mình sụt lở.
Chị lại về nhà vay mượn của mình hàng, thôn xóm cùng với việc động viên trợ giúp của GV – HS trong bên trường bà bầu con Vy lại hành lí ra Hà Nội. Vì khối u vượt to nên em bắt buộc mổ. Tôi siêu đau lòng khi biết được sức mạnh của em ngày 1 yếu đi. Tôi vẫn viết bài bác gửi Báo Dân trí kêu gọi sự ủng hộ của các nhà hảo tâm. Đã có nhiều tấm lòng hảo tâm từ đều miền đất nước gửi về gia đình em.
Ngày nào tôi cũng hotline điện khích lệ em. Mặc dù đau khổ với mắc bệnh nhưng em vẫn luôn mong được gặp gỡ tôi qua năng lượng điện thoại. Mẹ em bảo, con cháu hễ nghe chuông smartphone là hỏi: “Có nên cô nhân hậu không mẹ? chị em cho con gặp gỡ cô đi mẹ!”
Sau lần mổ ấy em Vy cần ở lại chữa bệnh dài ngày, những Bác sĩ đang cố hết sức nhưng vào một ngày cuối đông em sẽ lìa xa cõi đời giữ lại sự tiếc nuối thương vô hạn cho mái ấm gia đình và hầu hết người.
Em đã đi rồi nhưng trong trái tim tôi nặng trĩu nỗi ưu tư, vày nếu đa số lúc em không thuộc bài, khi em nghỉ ngơi học không tồn tại lí bởi tôi nhưng mà nhẹ nhàng hỏi em thì em đâu phải chỉ xấu hổ trước bằng hữu như thế.
Nhưng mặc dù sao tôi cũng đã kịp nhận thấy và hỗ trợ động viên, có tác dụng những bài toán cần tạo cho em trước khi em qua đời.
Sau vấn đề của em Vy, tôi đã cảnh giác hơn trong giao tiếp ứng xử với học tập sinh, luôn cố gắng tìm hiểu và gần gụi với các em để hiểu rõ hơn về học tập trò của mình.
Các chúng ta ạ, bao hàm nỗi đau khiến đáy lòng ta mang mãi một dấu thương không lúc nào liền sẹo, nhưng cũng đều có những nỗi nhức giúp ta biết trân trọng đều giá trị trong cuộc sống thường ngày này.
Qua mẩu truyện tôi ước ao nhắn gởi tới các bạn đồng nghiệp một thông điệp: Hãy yêu thương, bao dung độ lượng, gần cận và chia sẻ với các em như bạn mẹ thứ 2 ở trường. Đừng vội vàng trách mắng những em khi chưa tìm hiểu rõ lí do.
Em đi rồi ta càng đọc em hơn
Để lòng ta nặng trĩu tình yêu thương nhớ
Thương em giờ đồng hồ nằm vị trí chín suối
Mưa nắng dải dầu bao gồm lạnh không em ơi?
Mỗi sáng sủa mai nhìn địa điểm em ngồi
Tôi lặng im nghe tim mình đau nhói
Và từ hỏi cuộc sống sao nghiệt ngã?
Mầm xanh non sao sớm vội xa cành.
Bài dự thi Kể chuyện về công tác chủ nhiệm số 5
Tên chuyện kể: nói lại một câu hỏi làm để lại tuyệt vời sâu sắc duy nhất của bản thân trong hoạt động chủ nhiệm
Các các bạn đồng nghiệp!
Trong sự nghiệp trồng tín đồ thiêng liêng, nhất là trong công tác chủ nhiệm lớp, chắc hẳn mỗi thầy cô giáo đa số rút ra được đông đảo điều mình tâm huyết qua những việc làm thay thể. Tất cả những bài toán làm nhằm lại cho từng thầy cô những ấn tượng sâu sắc. Và có những kỷ niệm sẽ mãi quan trọng quên, nhưng mà đọng lại trong tim, ẩn bản thân đâu đó khu vực sâu thẳm trung ương hồn. Và đó cũng là kinh nghiệm quý báu, là rượu cồn lực to béo để mỗi họ vững bước, chấm dứt tốt trọng trách được giao.
Sau trên đây tôi xin kể lại một mẩu chuyện cảm hễ về phần đông kỉ niệm nặng nề quên trong công tác chủ nhiệm lớp của tôi, một cô giáo trẻ khi bước chân chập chững vào nghề.
Cách trên đây 27 năm, lúc mới bước chân vào tuyến phố giáo dục, tôi được cắt cử về một trường tè học ở 1 xã còn nghèo và khó khăn, trường TH Phú Long, huyện Bình Đại.
Vừa nhận công tác, một sv sư phạm, một quý ông trai với lòng nhiệt huyết bừng bừng như tôi vì có ngày cũng được áp dụng những kiến thức ở trường vào trong thực tiễn. Vào ánh mắt của người thầy trẻ, chẳng có gì khó đối với một người được đào tạo bài bản như thế! Tôi tự tin bước lên lớp trong ánh mắt tò mò vốn rất đáng yêu và nghịch ngơm của học sinh lớp 5 - lứa tuổi tinh nghịch và đáng đáng yêu và dễ thương của cuối thời tiểu học. Lần đầu tiên lên lớp, trái tim hồi hộp trong lồng ngực tôi làm lộ ra cái vẻ ngường ngượng, tôi nhanh chóng trấn an cho trái tim trở về bình tĩnh, giống như những giáo viên mới lên lớp, sau lời giới thiệu về bản thân, tôi giới thiệu những quy định của riêng biệt tôi mà tôi đã chuẩn bị sẵn từ mấy ngày trước... Rộng một tháng trôi qua tôi khôn xiết cảm thấy hãnh diện vì học sinh lớp mình chủ nhiệm cũng bắt đầu vào nền nếp, quy cũ theo ý đồ của mình. Nhưng đâu phải công việc suông sẻ như thế. Một hôm, tôi rất giận vì có một em học sinh nghỉ học nhưng mà không xin phép - tôi bắt đầu khó chịu và nhắc lại một lần nữa quy định của tôi. Đến ngày thiết bị 2, và ngày sản phẩm 3, tôi đã đưa ra quyết định đi mời phụ huynh đến. Sau khoản thời gian tan học, tôi đã tìm tới nhà nam giới theo add mà tôi truy tìm kiếm từ chúng ta trong lớp của Nam.
Khi tìm về nơi, tôi chú ý thấy một căn nhà mái lá nhỏ, đang do dự không biết hỏi mặt đường ai thì tôi thấy Nam vẫn lăn xăn dọn dẹp. Lúc này tôi new mở mồm gọi: “Nam, phải đây là nhà của em không?” Nam lúng túng nhìn tôi và lo ngại nói: Dạ con… chào thầy, đó là nhà của con ạ.”
Nam mời tôi vào nhà, rót nước mời tôi uống. Lòng tôi như chạnh lại trước hầu như gì trước mắt, đông đảo sự khó tính như bỗng tan biến. Cách đây 4 năm, sau khi mẹ bỏ hai phụ vương con nam ra đi, cuộc sống gia đình đã khó khăn càng cạnh tranh hơn. Thân phụ hằng ngày đi làm thợ hồ mướn, số đông sinh hoạt trong mái ấm gia đình đều do một mình em cáng đáng, lo toan. Để trang trải cho cuộc sống thường ngày của hai phụ vương con, bên cạnh giờ lên lớp, hàng ngày Nam còn đi tìm cua bắt ốc tại phần lớn đầm sen, vũng nước gần nhà rồi mang ra chợ bán. 3 cách nay đã lâu đây, trong lúc đang xây nhà cho những người ta, phụ vương Nam bị tai nạn ngoài ý muốn lao động, cần nằm trong nhà tịnh dưỡng. Nam yêu cầu nghỉ ở trong nhà quán xuyến gia đình. Lo bởi người cha đang nhỏ xíu đau bệnh dịch tật, lo bởi vì những bữa cơm còn thiếu thốn trong ngày và lại càng lo rộng về một ngày mai không thể thực hiện được cầu mơ học tập của mình. Nhưng đối với em trở ngại không là trở ngại nhưng mà nó còn là động lực góp em tìm mọi cách vươn lên trong học tập, trong cuộc sống hằng ngày. Dáng người nhỏ gò bé dại thó của em càng thêm nhỏ bé giữa những bộn bề lo toan của cuộc sống, gần như chật vật cơm áo gạo tiền nhưng mà em chưa đáng phải đèo bồng.
Trong lớp nam giới vốn là một học viên giỏi, em luôn luôn khép kín với mọi bạn và cũng chẳng than thở về cuộc sống gia đình. Là 1 trong giáo viên công ty nhiệm mà tôi lần khần gì không tính tấm giấy ghi nhận hộ nghèo.
Khi biết được thực trạng của em, tôi đã hỗ trợ em bằng nhiều cách, tương tác với nhà trường, kết hợp với Hội cha mẹ học sinh, Hội khuyến học,…. Trao mang lại em phần nhiều suất học tập bổng: học sinh nghèo quá khó,
Từ bài học kinh nghiệm này mà những năm học sau khoản thời gian được ban giám hiệu nhà trường phân công chủ nhiệm tôi liền khảo sát học sinh của mình thật kĩ từ yếu tố hoàn cảnh gia đình, dáng vẻ đi, giọng nói, cách ăn diện và cả dọn dẹp vệ sinh thân thể để nhắc bé dại và giáo dục kịp thời cho những em. Nhờ vậy mà năm nào lớp tôi công ty nhiệm cũng đều đạt danh hiệu lớp tiên tiến.
Một câu chuyện, nhị mươi mấy năm qua đến bây giờ tôi mới kể tuy nhiên nó mãi là bài học kỉ niệm vào công tác chủ nhiệm của tôi. Hãy ươm mầm những trung khu hồn đẹp và hãy vun bón chúng bằng những điều hay lẽ phải, thì sớm tốt muộn ta cũng thu hoạch những quả ngọt trĩu cành. Tôi cám ơn em vô cùng nhiều, chính nhớ em mà lại tôi tất cả thêm không hề ít kinh nghiệm giảng dạy. Tôi cám ơn em.
Những ai đã mang vào thân nghề dạy học cần thấy đấy chưa hẳn là công việc chỉ mang tính đời mà lại nó còn diễn đạt cả tính đạo nữa. Chuyện đời chuyện đạo hòa quấn vào nhau trong một các bước đâu dễ nghề nào thì cũng có. Trường đoản cú suy ngẫm tôi nhận biết mỗi thầy cô giáo tuy bao gồm một tính cách khác biệt, mỗi cá nhân đều mang phần lớn yếu tố trọng tâm sinh lý không giống nhau, lúc lên lớp hoàn toàn có thể vận dụng nhiều phương pháp dạy học khác nhau nhưng phương châm giáo dục hầu như người hướng về thì chỉ một. Xét đến cùng để xong bổn phận bạn thầy, fan giáo viên lúc nào thì cũng phải nhớ và nhắm đến chữ TÂM để không rời khỏi trách nhiệm. Khi có tác dụng tròn, phiên bản thân mọi người sẽ nhận được đều phần thưởng xứng đáng, hầu như kỷ niệm có giá trị như hành trang sẽ mãi sở hữu theo trong cuộc sống.
Bài dự thi Kể chuyện về công tác chủ nhiệm số 6
Câu chuyện: CẬU HỌC TRÒ ĐÁNG THƯƠNG
Là một tín đồ giáo viên, chắc rằng trong suốt quá trình giảng dạy của bọn họ sẽ có không ít kỷ niệm còn lại dấu ấn khó quên, hoàn toàn có thể sẽ theo bọn họ đi xuyên suốt cuộc đời. Với riêng rẽ tôi, là một trong những giáo viên đã bao gồm hơn 6 năm công tác, đã và đang trải qua biết bao đáng nhớ vui buồn. Nhưng ấn tượng để lại thâm thúy nhất vào tôi chính là kỷ niệm về một em học trò ở xóm mùi hương Đình, buôn bản Quang Lộc trong lớp do tôi công ty nhiệm. Câu chuyện tôi muốn chia sẻ với họ ngày lúc này có tên là: “Cậu học trò đáng thương”.
Năm đó, tôi được phân công công ty nhiệm và huấn luyện và giảng dạy lớp 4A. Lớp tất cả 28 học tập sinh.
Lớp tôi dạy về cơ bạn dạng đều hết sức ngoan, lễ phép cùng cũng không kém phần sôi nổi. Qua đào tạo và huấn luyện và tò mò qua giáo viên cũ tôi biết Quốc Anh là một học sinh hiếu động. Em mê thích tham gia các buổi giao lưu của lớp. Không hiểu nhiều sao, mấy hôm nay, tôi thấy em mệt mỏi, xống áo luốc lem bùn với hay còn ngủ gật vào lớp. Em cũng không tập trung vào bài xích giảng. Hôm đó tôi đã dạy huyết toán mặc dù biết em vô cùng thích học tập môn này dẫu vậy em lại ngủ gật. Tôi chú ý em, bạn bên cạnh gọi:
- Quốc Anh, Quốc Anh gia sư kìa!
Tôi xuống đứng mặt em với bảo:
- Thôi, em ra rửa mặt đi rồi vào học tập tiếp.
Em nghe lời tôi ngay thức thì ra rửa khía cạnh rồi vào lớp học. Tôi tiếp tục bài giảng của mình. Giờ ra chơi, tôi không xuống văn phòng giáo viên như thường lệ nhưng mà tôi ngồi tại lớp vai trung phong sự cùng với em.
- Quốc Anh này, sao mấy lúc này em tốt ngủ gật vào lớp vậy?
Em ngắc ngứ mãi mới trả lời tôi:
- Thưa cô, sáng như thế nào em cũng dậy trường đoản cú sớm để đi lấy trúm lươn ạ! sau thời điểm lấy trúm, em cung cấp hết lươn rồi em mới về đến lớp ạ.
- Thế cha mẹ của em đâu?
- Mẹ đi làm thuê nghỉ ngơi tận vào Nam, còn bố em thường xuyên ngày đi làm việc phụ xây nhưng vị sức khoẻ yếu đuối lại tốt uống rượu nên dần dần không ai mướn nữa. Em nghỉ ngơi với bố, bà nội sẽ già cùng một em gái trong năm này 5 tuổi.
Nghe em kể nhưng tôi thấy yêu đương em vô cùng. Ngày ngày sau tôi mang đến thăm công ty em. Đến địa điểm tôi mới biết, em sinh sống trong một nơi ở xây bé dại đã cũ. Trong nhà thiếu bàn tay âu yếm của bạn mẹ, người bà xã nên đồ đạc và vật dụng trong nhà bỏ bừa bãi, lung tung. Bà nội Quốc Anh mặc dù mắt đã mờ nhưng mà thấy tôi trình làng tôi là cô của Quốc Anh bà tức tốc mời tôi vào trong nhà và tự hào kể đến tôi nghe về người cháu.
Tôi hỏi:
- bởi sao bà bầu Quốc Anh không ở trong nhà mà đi làm thuê sinh sống tận vào Nam?
- Chẳng lốt gì cô giáo, năm trước bố Quốc Anh bệnh tật đi viện chữa trị hết tương đối nhiều tiền. Bà bầu của cháu đi làm việc thuê tìm tiền về nhằm trả dần. Thỉnh thoảng chị em cháu cũng đều có gửi tiên về.Vì thương bố mẹ nên chấu vẫn hay phải đi bắt lươn để bảo vệ gia đình. Tôi bảo cháu rứa mà học mang lại giỏi, chớ đi bắt lươn nữa. Bảo mãi mà cháu không nghe, nhờ gia sư khuyên con cháu giúp bà với.
Sau ngày đi thăm HS về cơ mà tôi từ bỏ trách mình. Là GVCN nhưng mà tôi chưa biết hết thực trạng của những em. Tôi trường đoản cú hỏi:
- trên sao thực trạng của một em học viên khó khăn tuyệt nhất lớp đến hiện thời mình mới nắm được?
Muôn vàn câu hỏi cứ hiện tại lên làm cho tôi trần trọc không vấn đề gì ngủ được. Tức thì hôm sau, tôi mua khuyến mãi em một bộ áo xống mới, di chuyển HS trong lớp ủng hộ giấy tờ và vật dụng học tập
Hằng ngày tôi cũng dành thời gian ngay gần gũi, quan liêu tâm, động viên em vươn lên trong học tập.
Tôi đã report hoàn cảnh quan trọng của em với công ty trường. Em cũng nhận được không ít hơn sự ưu ái, sự quan tiền tâm trong phòng trường, của hội bố mẹ và những đoàn thể khác. Mỗi ngày em không phải đi bắt lươn nữa. Cũng nhờ chũm em học hành văn minh rõ rệt. Em cũng sống hòa đồng hơn với đa số người. Đặc biệt, vào ki thi cuối học tập kì I, em ăn điểm khá cao,nhất là môn Toán. Em được tuyên dương trong buổi sơ kết HKI.
Rồi một ngày đầu tiên của năm mới khi hầu hết tia nắng ấm cúng của đầu mùa, cô trò tôi đã học huyết TLV diễn đạt về cây trồng thì bỗng gồm một người bầy ông vội vã mang đến trước lớp. Tôi chấm dứt ngay bài xích giảng của bản thân mình và linh giác điều ko tốt. Bác chào tôi với nói:
- mang lại tôi xin đón con cháu Quốc Anh về trước. Sáng ngày hôm nay bố Quốc Anh đi xịt thuốc mang đến lúa, vì chưng sức yếu lại còn bị bệnh nữa buộc phải chú ấy bị té ngã tại ruộng. Mọi người dân có đưa chú đi viện dẫu vậy không kịp. Chú đã mất lúc 9h20.
Tôi nghe nhưng sửng người, lớp cũng vì thương bạn mà yên ổn phắc còn Quốc Anh thì khóc òa lên cùng chạy ngay ra khỏi lớp mà em quên mất chào tôi và cả lớp như thường lệ.
Hôm sau BGH công ty trường thuộc cô trò cửa hàng chúng tôi đến viếng cùng chia bi lụy cùng gia đình. Nhìn hai bạn bè ngồi bên cỗ áo của fan bố than khóc thảm thương mà không người nào cầm được nước mắt. Lòng tôi quặn đau vô cùng. Sau đó 1 tuần, em trở về lớp với dáng vóc thẩn thờ với ít nói. Tôi và cả lớp đã phân chia sẽ, truyện trò với em các hơn. Hàng tháng tôi trích một trong những phần lương ít ỏi của chính bản thân mình mua dành tặng ngay em một món tiến thưởng để cổ vũ em. Nhờ thế, em cũng dần dần vơi đi nỗi mất mát.
Bây giờ, em Quốc Anh đang là học sinh lớp 8. Ngày 20/11 năm nào cũng vậy, em thuộc nhóm bạn trong lớp cho nhà chúc mừng tôi. Em kể mang đến tôi nghe về cuộc sống đời thường của gia đình. Hiện nay, tuy cuộc sống thường ngày không vất vả như trước nhưng nỗi đau mất bố luôn làm em bi thảm rầu.
Em bảo:
- Mẹ hiện giờ không đi làm thuê nữa mà ở nhà chăn nuôi. Năm nay mẹ nuôi được 2 bé lợn nái, 25 bé vịt đẻ và không ít gà nữa. Còn em trong năm này được vào đội tuyển thi huyện 2 môn Toán và môn Hóa đấy cô ạ.
Em hứa hẹn với tôi, em vẫn nỗ lực không chỉ có vậy để bà bầu quên đi nỗi nhọc nhằn vất vả. Nghe em kể cơ mà tôi mừng cho em, tôi thấy lòng mình như được nóng lên.
Câu chuyện tôi phân chia sẽ từ thời điểm cách đây đã lâu tuy nhiên đó cũng đó là bài học, là kinh nghiệm tay nghề để tôi nhận ra rằng. Mỗi GVCN hãy hiểu những em những hơn, hãy giành riêng cho các em tình cảm thương thật tình nhất để tuổi thơ của những em tất cả thêm giờ cười, niềm hạnh phúc.
Bài tham gia dự thi Kể chuyện về công tác làm việc chủ nhiệm số 7
CÂU CHUYỆN DỰ THI GVCNG CẤP HUYỆN PHẦN THI ỨNG XỬ
Là một người giáo viên có lẽ rằng trong suốt quy trình giảng dạy, nhà nhiệm lớp của mình ai cũng sẽ có nhiều kỷ niệm khó quên, hồ hết kỉ niệm đó, rất có thể theo chúng ta đi xuyên suốt cả cuộc đời. Với riêng rẽ tôi, là 1 giáo viên vẫn gần hai mươi năm công tác, đã gồm biết bao kỷ niệm vui buồn, nhưng mà để lại thâm thúy nhất vào tôi đến đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ mãi kỉ niệm về cô học trò khuyết tật có cái thương hiệu rất đẹp đó là em Huyền Sương vào lớp học do tôi chủ nhiệm. Câu chuyện tôi muốn kể từ bây giờ có tựa đề: “Cô bé tội nghiệp”.
Ngày ấy cách trên đây đã 8 năm về trước, tôi được phân công giảng dạy lớp 1 và phía trên cũng là lần đầu tiên từ khi ra trường đến ni tôi được huấn luyện và đào tạo và chủ nhiệm lớp 1. Lớp tôi gồm 26 học sinh đều ở bên trên địa bàn của xã, trong đó có một em học viên nữ nói năng trở ngại và thính giác cũng nhát tên là Thành Thị Huyền Sương. Ngày khai giảng em được bà ngoại mình mang đi học. Cũng như các bạn, em có khuôn mặt rất xinh xắn và dễ thương nhưng lại em bao gồm khuyết tật bẩm sinh, vì điều kiện gia đình yêu cầu em ko được học ở trường chăm biệt vì thế em đã được hòa nhập học tập cùng với các bạn ở vào lớp. Huyền Sương rất cá tính. Em tuyệt quậy phá vào giờ học và giỏi trộm đồ dùng của bạn, đánh bạn. Rất nhiều lần phụ huynh lên phản ánh với gia sư và công ty trường về những hành động gây mộc của em. Qua tìm hiểu về lý lịch gia đình em, tôi không ngoài bất ngờ, gia cảnh rất buồn, bố mẹ li hôn. Mẹ đi làm mướn ở Bình Dương, còn em sống với bà ngoại, gớm tế gia đình hết sức khó khăn. Điều đặc biệt do em khó khăn vào phát âm phải trong lớp chẳng ai chịu đùa với em cả. Vì thế hàng ngày trong các tiết học ngoài việc giảng dạy mang lại tất cả các em vào lớp thì tôi luôn dành thời gian kèm cặp và trò chuyện bằng các kí hiệu với em.
Một hôm, sau tiếng ra chơi, Tôi bước và lớp, bất ngờ em trọng tâm hốt hoảng kêu lên và thưa với thầy giáo em bị mất tờ bạc đôi mươi ngàn đồng. Tất cả mọi ánh mắt nghi ngờ đều đổ dồn về em Huyền Sương. Một số học sinh thưa với cô là bạn Huyền Sương lục cặp lấy tiền của bạn Tâm. Lúc đó, cô bé dơ dáy hai tay và lắc đầu như muốn nói "Em ko biết". Tôi bình tĩnh và bảo các em giữ trật tự và tiếp tục giờ học, còn em trọng điểm vẫn tiếp tục khóc vì phía trên là số tiền mẹ cho em mang đi nộp mang lại cô giáo để mua đồ dùng học tập mà em không kịp nộp.
Tôi lại gần Tâm, nhẹ nhàng bảo em đừng khóc và cô sẽ tìm ra số tiền đó cho em, tiếng học sinh tập viết, tôi bước ra khỏi lớp một lúc và quay vào trên tay tôi cầm trăng tròn ngàn tôi nói:
- Này trung tâm đây có phải là tiền của em không?
- Dạ, thưa cô đúng rồi ạ.
- Tôi nói tiếp:
- Lúc nãy cô ra phía sau quần thể vực các bạn nữ hay chơi đánh chuyền và cô đã nhặt được đôi mươi ngàn đồng ở gần mép cỏ đấy.
- Lần sau em cần cẩn thận ngoài đánh rơi em nhé.
- trọng tâm gật đầu và khuôn mặt em ánh lên niềm vui lúc tìm lại được số tiền đã mất.
Còn Huyền Sương khi thấy tôi cư xử như thế khuôn mặt em đỏ bừng và xấu hổ em bèn lẳng lặng móc trong túi mình ra tờ bạc 20 ngàn và đứng dậy khỏi chỗ ngồi bước lên bục giảng em chuyển lên trả lại tiền lại mang lại tôi nhìn mặt em như muốn thể hiện ăn năn hối lỗi. Tất cả các bạn trong lớp đều hết sức bất ngờ về hành động của em. Lúc này tôi mới xoa đầu em và nói.
- bé đã gan dạ biết nhận lỗi trước lớp. Cô khen con. Tôi giảng giải mang đến em hiểu và em nhớ lần sau đừng lấy những gì không phải là của mình em nhé. Em khẽ gật đầu, giờ học hôm đó kết thúc trong niềm vui. Kể từ hôm ấy em trở phải ngoan hẳn không còn đánh bạn và lấy trộm đồ dùng của bạn nữa và một số bạn trong lớp đã chủ động cùng chơi với em vào các giờ chơi. Vào giờ học mỗi khi em nhìn và chép được những bài em viết rất đẹp tôi thấy khuôn mặt em rất vui và cầm bài khoe với bạn. Các bạn vào lớp đã động viên em bằng những tràng pháo tay, phần đông lúc kia tôi thấy em vô cùng vui sướng.
Thấm thoắt đã 8 năm trôi qua hình ảnh về cô bé Huyền Sương vẫn còn hiện hữu trung ương trí tôi. Giờ trên đây em đã lớn khôn và xinh