8 năm sau khi xảy ra vụ án giết người cướp của tạo chấn đụng dư luận, đầy đủ ngày tháng u tối nhất của những người thân trong gia đình Lê Văn Luyện vẫn dần nguôi ngoai. Hiện tại ông Miên chỉ nguyện cầu ông trời mang lại “sống” và đến sức khỏe để gia công việc, đền rồng bù thiệt sợ hãi mà nhỏ gây ra.


Nỗi đau của người cha

Một ngày đầu mon 6, công ty chúng tôi tìm về phố Sàn, huyện Lục Nam, Tỉnh Bắc Giang nơi xảy ra vụ thảm án giết người cướp tài sản rúng động cả nước vào năm 2011.

Bạn đang xem: Bất ngờ lê văn luyện “tấn công” báo chí

8 năm trôi qua, tiệm tiến thưởng Ngọc Bích, nơi sát thủ huyết lạnh Lê Văn Luyện (SN 1993) ra tay gây án sau thời gian để ko nay đã tất cả người ở, thành nơi mua sắm đồ dùng cho học sinh.

Cách tiệm kim cương xảy ra vụ án đau lòng khoảng 6km, tại thôn Thanh Lâm (Lục Nam, Bắc Giang) khu nhà ở nhỏ của người thân Luyện đang sinh sống từ đó đến nay im bặt.

Thời gian trôi đi, nhưng những gì đàn ông gây ra vẫn còn khiến khuôn mặt cùng ánh mắt của ông Lê Văn Miên và bà Trương Thị Thơm (là bố và mẹ của Luyện) đượm buồn cùng mệt mỏi.



Con đường dẫn vào nhà người thân Lê Văn Luyện đang được tu sửa.


Trong vụ án này, ông Miên bị truy tìm tố, xét xử tội"che giấu tội phạm", phải nhận mức án 48 tháng tù đọng giam. Tại phiên tòa xét xử xét xử nhỏ trai, ông Miên đã thốt lên:"Sau khi biết sự thật, bị cáo đã rất đau đớn...".

Ông Miên vai trung phong sự, khoảng thời gian đầu khi sự việc xảy ra, ông đã suy sụp hoàn toàn. Ông Miên mang trong bản thân nỗi lo về người bé nghịch tử đang phải thụ án ở trại giam khác cùng mặc cảm về người cha của kẻ gần kề nhân máu lạnh. Nỗi dằn vặt khiến ông đã từng nghĩ về chiếc chết, chết đi để trút bỏ bỏ mọi gánh nặng, buồn phiền.



Sau sự việc xảy ra, nhà Lê Văn Luyện im ắng và trở đề nghị vắng vẻ hơn


"Thời gian đó tôi đã ko nghĩ mình bao gồm thể vượt qua được, mọi thứ như đóng sập lại hoàn toàn với gia đình tôi, tôi gần như đã buông xuôi tất cả. Chỉ trong phút chốc, cuộc sống gia đình tôi đang êm ấm trở phải hỗn độn chỉ bởi tội ác tày trời của bé mình", ông Miên nhớ lại.



Lá thư xúc động ngày trở về

Ông Miên phân tách sẻ, những tháng ngày tăm tối của cuộc đời vào chốn ngục tù, ông may mắn gặp được cán bộ Phó giám thị và Trưởng ban nhân lực trại giam nhiều lòng nhân ái.



Trong nhà Lê Văn Luyện luôn thiếu tia nắng nhưng cũng đã bớt mùi ẩm mốc


Họ ko phải góp ông về tiền bạc mà lại động viên ông vượt qua và tạo điều kiện cho ông làm việc, cải tạo tốt.

Thân là phạm nhân, ko tiền của, không còn điều gì khác cả nhưng được các cán bộ quan tâm như vậy, ông xúc động vô cùng.



Lá thư ông Miên gửi cán bộ trại giam trước khi được mãn hạn tù. Ảnh: Vietnamnet


Trong thư ông Miên gửi cán bộ trại giam có đoạn: "Ban ạ, bé người ta từ thời điểm sinh ra mang đến tới hết cuộc đời ai cũng gồm những không nên lầm. Cho dù là sai lầm đó là lớn hay nhỏ cơ mà thôi. Cuộc đời con cháu cũng vậy, chỉ vì những không nên lầm đó mà cháu và đồng đội trong gia đình đã phải đối mặt với sự đàm tiếu, kỳ thị của xã hội...

Và một điều thật là may mắn, vào những ngày cải tạo tại nơi đây, con cháu gặp được người cán bộ giàu lòng có nhân như Ban, đã tiếp thêm nghị lực giúp con cháu cải tạo tốt hơn…".


Để kiếm thêm thu nhập, bố mẹ Luyện có tác dụng thêm nghề rubi mã


Lá thư ngắn ngủi, với đường nét chữ nguệch ngoạc nhưng đầy sự thực bụng của ông
Miên gồm lẽ đã khiến những người nhận được cảm thấy ấm lòng.

Tiếp tục sống để trả nợ đời cho bé trai

Trở về với cuộc sống đời thường cho dù còn mang mặc cảm nhưng nghĩ đến vợ con bên cạnh, ông Miên cố gắng làm việc để bù đắp lỗi lầm nhưng mà người bé nghịch tử đã tạo ra.

Ông Miên biết rằng, những chuyện đã qua dù có suy nghĩ tiêu cực hay buông xuôi thì cũng ko thể ráng đổi được gì.


Đồ đan lát quà mã được chất đầy trước cửa nhà


Ông chỉ biết cật lực làm việc ngày đêm để bao gồm tiền bồi thường thiệt hại bởi thằng bé nghịch tử gây ra, giúp gia đình dần tìm lại ánh sáng.

Hằng ngày vào dịp thời vụ, vợ chồng ông Miên đi làm cho đồng, trồng cây ăn quả. Lúc hết thời vụ, ông Miên đi xây, phụ hồ, kiếm thêm thu nhập.

Những khi không tồn tại việc, ông ở bên phụ vợ đan lát làm cho đồ rubi mã, dành riêng dụm để nuôi người nhỏ út ăn học cùng đền bù thiệt hại vì Lê Văn Luyện khiến ra.

Nhìn về phía cậu con út vào gia đình năm ni lên lớp 6 đang lụi mụi nghịch quả bóng đã cũ mèm phía ngóc ngách nhà cửa dưới ánh đèn tiết kiệm điện tối mập mờ, ông Miên nói: "Giờ tôi chỉ còn biết đổ đến số phận, cũng không suy nghĩ tiêu cực nữa.


Ông Miên thường đi làm đồng đến tối mịt mới trở về nhà


Chỉ biết động viên vợ bé cố gắng, thằng con thứ hai sau chuyện của anh thì nó cũng bỏ học giờ đi làm doanh nghiệp kiếm thêm phụ giúp bố mẹ, còn thằng út ít thì còn quá nhỏ vì thế nó cũng ko biết gì.

Miễn là ông trời còn để tôi sống, tôi sẽ có tác dụng để đền bù thiệt hại, trả hết nợ. Tôi không nghĩ tiêu cực bởi xác định nó là loại số rồi cần phải chấp nhận, có muốn chán hay search đến loại chết cũng ko được vì chưng không giải quyết được vấn đề gì nữa cả.


Làng xóm cũng bình thường, người nọ người tê chứ không thể áp lực như những ngày đầu", ông Miên chia sẻ.

Xem thêm: Cùng Xem: Cách Vẽ Thác Nước Đơn Giản, Tranh Phong Cảnh Thác Nước Dễ Vẽ

Do khiếp tế cực nhọc khăn cần 2 năm một lần, người thân trong gia đình Lê Văn Luyện mới đi thăm Luyện vào dịp đại hội gia đình gặp mặt phạm nhân.


Về phía gia đình nạn nhân, thời gian đầu ông Miên cũng ngỏ ý muốn đến thăm hỏi, xin lỗi nhưng bị từ chối yêu cầu ông cũng đành chấp nhận.

Cũng đã cởi mở hơn những ngày trước, bà Trương Thị Thơm đã bớt nghĩ tiêu cực với gắng làm để đền bù thiệt hại do bé gây ra.


Sau khi lục soát các phòng nhưng không lấy được tài sản, Luyện lên tầng 3 chờ gia đình anh Ngọc ngủ dậy sẽ giết từng người sau đó thực hiện việc cướp vàng.

Luyện dùng 2 bé dao mang theo đâm chém nhiều nhát vào người và cổ anh Ngọc, chị Chín, dùng dao phớ chém đứt bàn tay cháu Trịnh Thị Bích, chém vào mặt cháu Bích rồi dùng dao phớ cắt cổ cháu Trịnh Phương Thảo khiến vợ chồng anh Ngọc, chị Chín và cháu Thảo bị chết. Cháu Bích bị tỷ lệ thương tích là 74,6%.

Lê Văn Luyện là một trong cái gì đó giống như hiện nay thân của nhẵn tối, của quỷ sa tăng. Dù tín đồ ta gồm mổ xẻ, đào sâu phân tích nhằm mục tiêu phơi bày hộp động cơ giết tín đồ của hắn nuốm nào đi chăng nữa, đó cũng chỉ là bề nổi của tảng băng chìm tội ác.


Ân hận vày làm nhỡ nhàng việc học tập của em trai

Không chỉ vùi dập tương lai của phiên bản thân mình, Luyện còn chà đạp lên tương lai, danh dự của cả gia đình, mẫu họ. Chỉ vị những ham ao ước tội lỗi, hắn đã hình thành cảnh ly tán đảo điên, đẩy hết thảy già trẻ em lớn nhỏ xíu từ ông nội, bà nội, ráng nội mang lại đứa em ruột 4 tuổi nói chưa “tròn vành, rõ chữ” vào cơn bĩ cực, đi xuống đường không dám ngửng mặt nhìn ai . Phụ vương đi tù, bà bầu lang thang, ước bơ ước bất…, nhưng mà điều khiến cho hắn day ngừng nhất là đứa em trai tên Long, bởi hắn mà yêu cầu lỡ dở câu hỏi học hành, đi phụ hồ chui lủi, tương lai mờ mịt…

Luyện kể, ngày trước, thỉnh thoảng hắn cũng tiếc mình đã bỏ học quá sớm. Mọi khi nhìn chúng bạn đồng trang lứa vẫn còn đó tung tăng cắp sách tới trường, hắn cũng cảm xúc tủi hờn đôi chút. Bởi vì lẽ đó, hắn bắt đầu rời quê đi “làm nạp năng lượng xa”. Bởi, hắn ko muốn anh em cười nhạo rằng, hắn bỏ học chỉ để làm “thằng mổ lợn”! Hắn hại “mất mặt” với bạn bè.


*

*

Báo chí nói sai về em những lắm!

- Vào trại, Luyện làm công việc gì?

- Em có tác dụng ở đội tiếp tế lông ngươi giả.

- Làm gồm khó không?

- Em mới tập được không nhiều ngày đề nghị làm cũng không nhanh lắm, chỉ bằng một nửa so với các phạm nhân khác. Còn hiệ tượng chắc đạt 70%, gồm cái tạo sự em cũng thấy đẹp! (cười)

- bao gồm định nỗ lực học thành tài nhằm khi mãn hạn phạm nhân thì lập nghiệp bởi nghề này không?

- Em cũng chưa biết, thời gian còn nhiều năm mà! mà lại em thấy nghề này cũng tuyệt hay.

- khi còn ở ngoài đời Luyện làm cho gì?

- có tác dụng linh tinh, lúc thì theo người ta đi xây, khi thì phụ cha mẹ thịt lợn. Em cũng hay phải đi chơi…

- Nghe nói Luyện nghịch game xuất sắc lắm?

- Em đùa Đế chế, tuy vậy cũng bình thường thôi.

- Tiền game play lấy sống đâu?

- Tiền chơi game không tốn mấy, những cái không giống tốn rộng nhiều.

- Luyện còn tiêu tiền vào việc gì nữa?

- Đi uống cà phê, đi dạo với bạn, tấn công bài… (giọng chuyển sang gay gắt). Mà lại em thấy báo mạng nói sai sự thật nhiều lắm!

- Nói sai như thế nào?

- họ nói em gameplay online thiếu thốn tiền phải mới đi chiếm tiệm vàng.

- không nên à? cố gắng Luyện đi cướp để triển khai gì?

- Em đề xuất tiền để “chuộc” xe pháo với tiêu phí thôi!

- xe pháo “cắm” bao nhiêu tiền?

- Dạ, 5 triệu, cả chi phí lãi chắc khoảng chừng gần 7 triệu.

- nạm mà vác tía lô đi cướp tiền tỷ?

- Em mang ba lô đựng dao phớ, đèn pin sạc với mấy đồ vật linh tinh. Đến lúc thấy các vàng quá, em mang hết.

- đem hết để sở hữu tiền vứt trốn à?

- (Im lặng)

- Luyện thấy báo chí còn nói không nên điều gì nữa?

- Nói chị em em bị dở người, bị thần kinh loại bỏ lang thang…

- thay Luyện nghĩ mẹ mình gồm bị điên không khi con trai giết fan hàng loạt?

- (Im lặng lưu ý đến rồi như đột nhớ ra)… chúng ta còn bịa ra chuyện em trai em sở hữu vàng bỏ trốn vào vào Nam. Nó sợ hãi bị bạn ta trả thù cần mới né đi thôi.

- Đã có nhiều phóng viên, bên báo vào trại chạm mặt Luyện chưa?

- từ ngày về trên đây (Trại giam số 3) thì em mới gặp mặt anh (báo CL&XH), hồi còn sống “Trại Kế”, Bắc Giang thì gặp gỡ khoảng 20 - 30 công ty báo.

- Ít núm thôi à? Tưởng ngày ở ngoại trừ đó Luyện phải chạm mặt nhiều công ty báo lắm chứ?

- Thấy “thầy” (cách hotline nôm na so với cán bộ trại giam) sống trại giam bảo, báo viết về em gồm cả vài nghìn bài, em chạm mặt làm sao được nhiều nhà báo cố để chúng ta viết?

- Luyện có hay đọc những bài báo viết về tay không?

- Ít lắm, ngày trước các “thầy” cấm đoán đọc, sợ em hoang mang.

- chũm giờ đã giảm hoang mang, im tâm tôn tạo chưa?

- Dạ, rồi!


*

Nếu biết không biến thành tử hình, em đang không bỏ trốn!

- ráng Luyện biết bên dưới 18 tuổi thì không biến thành “dựa cột” từ khi nào?

- Lúc gặp gỡ luật sư.

- khi ấy có mừng không?

- Cũng bình thường, tại em vẫn chưa tin lắm. Đến lúc ra tòa em vẫn hại bị xử quyết cơ mà, tại vị tội mình nặng quá. Em sợ hãi “người ta chũm đổi”…

- gia đình có ai biết trước là Luyện đã thoát “án tử”?

- Mãi về sau mới biết, chứ đầu tiên ai ai cũng nghĩ em bị tử hình phải mới nhằm em trốn.

- cơ hội chạy trốn Luyện với theo đầy đủ gì?

- Chỉ tất cả một bộ quần áo, mấy bao thuôc lá cùng với 200 quần chúng. # tệ.

- Ai hỗ trợ những thiết bị đó cho Luyện?

- Dạ, chú em.

- thế còn vàng mang theo?

- Em không đủ can đảm bán bởi vì sợ bị lộ.

- Khi bị tóm gọn có sợ không?

- gồm ạ! thời điểm ở trong “trại Kế” cũng thế, càng gần cho ngày nên ra tòa, em càng sợ. Với lại, em cũng lo người ta trả thù mái ấm gia đình mình, may nhưng hôm đấy có nhiều công an…

Dù Lê Văn Luyện cũng đều có đưa ra một số trong những “quan điểm” để phản pháo báo chí, nhưng lại thực chất, hắn cũng thừa hiểu rằng, không riêng gì báo chí lên án, mái ấm gia đình nạn nhân căm phẫn, nhưng mà hắn còn bị toàn buôn bản hội tẩy chay bởi vì hành vi phạm luật tội mất nhân tính của mình.

Bài viết liên quan