PNO - "Chúng ta vẫn thiếu tín đồ dẫn dắt các bạn trẻ cho với nhạc truyền thống và những ca khúc tốt của việt nam một phương pháp tự nhiên, sát gũi. Tôi nghĩ đó phần như thế nào là trách nhiệm của không ít người được học tập hành chuyên nghiệp như chúng tôi".

Bạn đang xem: Nghệ sĩ piano tuấn mạnh


Tuấn bạo phổi hẹn tôi sinh hoạt studio của anh. Căn phòng nhỏ nhắn, yên ổn tĩnh tuy vậy cũng rộn ràng, thân thiết như tính phương pháp của Mạnh. Cánh mày râu nghệ sĩ say sưa đề cập chuyện, thỉnh thoảng đứng lên bọn cho tôi nghe. Mọi câu chuyện tiếp nối nhau thật thú vị. 

Tuấn mạnh xuất thân tự Nhạc viện TP.HCM, giỏi nghiệp thạc sĩ biểu diễn tại Mỹ, từng là nghệ sĩ piano độc tấu của dàn nhạc Đông nam giới Á, quán quân cuộc thi piano bang Illinois (Mỹ), giám khảo cuộc thi piano châu Á - Thái bình dương tại Singapore... Các kết quả của Tuấn mạnh mẽ trong lĩnh vực nhạc truyền thống kha khá tuy nhiên với kiểu người nghệ sỹ ưa cất cánh nhảy và cái đầu liên tục “động đậy”, anh không chịu đựng đứng yên trong những mẫu mực của nhạc cổ điển.


* nhưng mà tôi biết rất nhiều nghệ sĩ cổ xưa thường không đánh giá cao những nhạc sĩ viết ca khúc. Các bạn là dân cổ điển…?

- Tùy quan điểm của mỗi người, tôi tôn trọng toàn bộ các chủ kiến và vẫn muốn được tôn trọng. Tôi luôn ngưỡng mộ phần đông tinh hoa của cả trái đất và âm nhạc việt nam cũng nằm trong đó. Nhạc sĩ vn đi theo truyền thống viết ca khúc nhiều hơn thế khí nhạc vì chưng vậy bọn họ rất triệu tập vào lời nhạc với viết vô cùng hay. “Áo xưa dù nhàu, cũng xin bạc bẽo đầu call mãi thương hiệu nhau… ”, “Quê hương ơi, bóng đa ôm bọn em bé/Nắng trưa lặng lìm vào lá”… tốt quá phải không?

Mozart, Beethoven, Chopin… đương nhiên là tinh hoa của cụ giới, nhưng văn hóa truyền thống và truyền thống cuội nguồn Việt trình bày rất rõ trong sạch tác của Trịnh Công Sơn, Phạm Duy… cũng là vấn đề hay. Tôi quý trọng tất cả. Phạm Duy: rất vn và không dễ dàng để tạo được những âm nhạc đó. Trịnh Công Sơn: tháp cổ, cô bé áo dài… hiện ra ngay trước mắt tôi. 

Việc tôi kết hợp nhạc cổ điển cùng những tác phẩm của việt nam không yêu cầu chỉ để chế tạo một xu thế riêng mà là 1 con con đường tôi cực kỳ tự hào đang tìm ra nó. Tôi hi vọng các bạn sẽ thấy được tôi là một người trẻ con lãnh hội được tinh hoa của những người đi trước để có được tương đối thở của mình. 

* Nhạc cổ điển có phần lớn khuôn chủng loại nhất định để reviews một nghệ sĩ, vậy khi chúng ta đi con phố riêng của bản thân có vấp cần những bội nghịch ứng từ những nhà chuyên môn?

- Năm 2009, khi biểu diễn ở nhạc viện, tôi đã cởi áo khoác bên ngoài ra quăng thăng thiên rồi diễn tiếp, khán giả có tín đồ phấn khích tuy vậy nhạc viện vẫn cấm tôi diễn một năm. Đó là hành vi của tuổi trẻ ngông cuồng. Lúc tôi kết hợp Mozart, Beethoven cùng với Trịnh Công Sơn, cả nhạc viện tẩy chay tôi vị họ suy nghĩ tôi sẽ hạ phải chăng nhạc cổ điển, thiếu hụt sự tôn trọng các nhà biên soạn nhạc cổ điển, phối hợp thiếu học tập thuật. Điều đó làm cho họ không thích. Họ yêu thích sự chủng loại mực của nhạc cổ điển, tác phẩm thế nào thì phải bầy y do đó mới là một trong nghệ sĩ giỏi. Tôi xuất thân từ bỏ nhạc cổ điển nên rộng ai không còn tôi biết mình tôn trọng phần nhiều tác phẩm cổ xưa đến rứa nào.

Tôi tôn trọng những thầy cô và bằng hữu của mình sinh hoạt nhạc viện, chỉ vì chưng tôi có quan tâm đến khác mà thôi. Với tôi, âm nhạc của bản thân đến với những người nghe càng nhiều càng tốt. Trường hợp khán giả đón nhận nó tức thì từ phần lớn nốt đầu tiên thì bạn chính là nghệ sĩ giỏi. Tôi vững bước đi tiếp và mang lại một thời điểm nào kia biết đâu đang thuyết phục được hầu như giáo sư rằng, âm thanh tôi xứng đáng để nghe. Hiện tại tại, tôi không làm được điều này, người theo dõi của tôi vẫn ở kế bên môi trường học thuật. 

* Không khó khăn để thấy nhiệt huyết của Tuấn mạnh mẽ qua các sản phẩm âm nhạc của mình, ngoài những tác phẩm nói trên còn có album online Dương thế ru đời, tối diễn Mẹ, video mới tốt nhất là Thằng Cuội, Rước đèn mon tám...Tại sao câu chữ âm nhạc của công ty dành đến nhiều đối tượng khán mang quá vậy?

- bởi tôi muốn âm thanh được chơi bằng piano, đến với mọi người. Với chúng ta trẻ, khi tôi hỏi Mozart, Beethoven… thì không có ai biết cơ mà khi tôi lũ hát lên nhạc điệu Twinkle twinkle little star thì chúng ta hát theo ngay, tôi bảo: “Chính là nhạc của Mozart đó”; hoặc khi tôi bầy giai điệu bản For Elise và nói sẽ là của Beethoven thì chúng ta ngạc nhiên thích thú vì “âm nhạc chưng học” không quá xa lạ.

Dường như bọn họ vẫn thiếu người dẫn dắt các bạn trẻ cho với nhạc truyền thống và những ca khúc giỏi của vn một biện pháp tự nhiên, sát gũi. Tôi nghĩ kia phần làm sao là trách nhiệm của những người được học tập hành bài bản như chúng tôi nên đang cố gắng làm. Tôi không làm cho một cách hanh khô hay tỏ vẻ mình gọi biết, tôi chỉ chia sẻ những gì mình biết. 

Khi được chọn là một trong 30 người ảnh hưởng đến người trẻ tuổi của tạp chí Forbes, tôi trằn trọc phải làm những gì tiếp tục nhằm gây cảm giác cho những bạn. Tôi quan yếu chỉ chơi cổ xưa hay đi diễn ở quốc tế nên đã làm 3 album, trong các số đó có 2 album là nhạc Việt. Toàn bộ là hầu như album online vì các bạn trẻ chỉ nghe online và vì tôi không tốt chơi nhạc ngơi nghỉ phòng thu buộc phải không có tác dụng CD.

* xong xuôi khóa học ở Mỹ, khi về nước, tôi đoán các bạn phải mang 1 hoài bão lớn hơn là giải pháp “mix” nhạc của các cây đại thụ hay có tác dụng những video dạy luyện ngón hoặc đàn các bản nhạc không còn xa lạ trên piano?

- Năm 2013, trê tuyến phố từ Mỹ trở về, tôi nghĩ về mình sẽ làm mọi tour trình diễn khắp cầm cố giới, có công ty quản lý, mở trung tâm biểu diễn… nghe hầm hố ghê lắm, loại mơ mộng của tuổi trẻ. Mà lại hiện tại, tôi vẫn chỉ là một trong những nghệ sĩ biểu diễn, rất nhiều thứ hầu hết chưa được thực hiện vì kĩ năng và đa số tiềm lực còn hạn chế, mỗi năm đều thấy rằng còn quá nhiều thứ mình rất cần được học. Do vậy, tôi không mong ước quá xa, chỉ cần làm giỏi và đi đúng mặt đường là được.

* hiện thời bạn nói đừng đi quá xa. Vì chưng sức của công ty chưa đủ để mơ xa hay bạn bị chùn cách vì môi trường xung quanh để mình làm cho không dễ dàng chút nào?

- làm sao thuận lợi được. Tôi học cổ điển và mơ ước tiếp cận khán giả trẻ nước ta bằng thể loại đã được học. Thực tế, các bạn không biết nhạc cổ điển còn nhiều. Tôi nghịch nhạc quá không quen các các bạn sẽ không lãnh hội thì phản bội tác dụng, quay ngược lại không nghe nhạc của tôi. 

Năm 2016, bắt đầu chơi nhạc Trịnh, tôi thấy mờ mờ hình hình ảnh mình mong mỏi tạo ra. Năm 2017, tôi liên tiếp chơi nhạc vn với tác phẩm của các nhạc sĩ lớn. Năm 2018, tôi quyết định phải nghịch nhạc trẻ rộng nữa. Tất cả tôi mọi phối theo phong cách riêng của mình. Cơ hội này, tôi bắt đầu thấy mình tương tự một người nghệ sỹ của công bọn chúng hơn, sẽ là hình ảnh tôi muốn hướng tới, trước đó, tôi chỉ cần nghệ sĩ của một đối tượng người sử dụng khán giả nhất mực thôi. Thời điểm này, tôi bắt đầu thấy mình xứng đáng được gọi là nghệ sĩ. Với tôi, người nghệ sỹ là bắt buộc của phần đa người. 

Nghệ thuật không cần phải quá học tập thuật. Một nghệ sĩ nghiên cứu và phân tích quá nhiều sách vở thì trở thành giáo sư nghệ thuật và thẩm mỹ và khi màn trình diễn họ sẽ mong toàn. Âm nhạc ước toàn thì dễ mất đi sự tinh khôi, tự nhiên và ngẫu hứng của âm thanh. Tôi thấy mình quyết định đúng khi dừng lại. Các bạn tôi học tập tiếp thì phát triển thành giáo sư và giám khảo những cuộc thi, trong lúc tôi thích biểu diễn, thích cái mới, ưng ý lột xác liên tục. 

* bạn có nhu cầu từ tự đưa các bạn trẻ mang lại với nhạc cổ điển, nhưng làm sao bạn đấu tranh được cùng với làn sóng K-pop, J-pop đang tràn ngập làm người trẻ tuổi Việt chao đảo?

- Tôi phù hợp sự ảnh hưởng vì như vậy mới chính xác là tuổi trẻ. Tuy nhiên, sau các cái đã lãnh hội, các bạn phải tra cứu thấy điều gì thực sự làm cho lay hễ trái tim của công ty chứ không hẳn chỉ là bề nổi. Cái dở là người nghệ sỹ như công ty chúng tôi chưa đủ sức thu hút giới trẻ em thôi. Không cần hét toáng rằng: “Các chúng ta ơi, hãy miêu tả tính dân tộc của mình đi” mà chỉ cần nghệ sĩ làm thật tốt công việc của bản thân thì đang đủ lực để cuốn hút bạn trẻ. Đây là con đường dài nhưng mà tôi cần đi.

* các bạn yêu piano cùng muốn rộng phủ tình yêu ấy mang đến với đông đảo mọi người. Đó tất cả phải là lý do bạn thành lập quỹ Piano Makes Dreams?

- Chỉ đúng phần như thế nào thôi. Quỹ này được chúng tôi thành lập ban đầu để tổ chức những festival mang đến học trò, sau đó mở rộng ra thành những buổi diễn bán vé góp quỹ giúp tín đồ nghèo, mon Chín công ty chúng tôi sẽ cho một thôn vùng sâu ở Tây Nguyên để lũ và nghịch cùng với các bạn nhỏ ở đó.

Những giải thưởng tôi đã đạt được chẳng qua chỉ với bề nổi, tôi ý muốn lưu trung khu đến phần chìm trong các bước của mình. Nếu là người của công chúng thì phải cống hiến cho cùng đồng, tạo nên mọi người yêu đời hơn, hí hửng hơn, chứ không hề nên đánh giá nghệ sĩ qua thu nhập cá nhân và mức độ nổi tiếng. Tôi còn trẻ em quá, không làm được nhiều. 

* Nhưng bạn phải từ hào về phần lớn thành tích của chính bản thân mình chứ?

- ban đầu tôi xin được bọn cho nhạc trưởng bạn Nhật Yoshikazu Fukumura nghe vị tôi mong được lũ với dàn nhạc. Ông đồng ý. Tôi lũ vài bài, phô diễn chuyên môn ngón nhưng ông chẳng ấn tượng gì. Kế tiếp ông nói tôi có bài bác nào đối kháng giản, thanh thanh hơn và thể hiện cảm hứng thật của tôi nhiều hơn là phô trương chuyên môn không. Tôi nghĩ về bụng mình đâu có tốt chuyện này, xưa nay chỉ say mê khoe mẽ thôi cơ mà cũng đàn bài Dạ khúc cung đô thăng thiết bị của Chopin. Tôi chỉ nghĩ là… lũ đại đi, vững chắc không được chọn đâu, nào ngờ ông vỗ tay siêu to và lựa chọn tôi làm nghệ sĩ độc tấu nghịch cùng dàn nhạc Đông phái nam Á vào thời điểm năm sau.

Đây là vết mốc quan trọng vì giúp tôi trường đoản cú tin. Tôi đi diễn khắp nước ta cùng dàn nhạc này trong hai năm và được review cao như 1 nghệ sĩ chăm nghiệp. Tiếp theo đó, tự sự trình làng của giáo sư Nguyễn Thuyết Phong, tôi tìm được học bổng học ở Mỹ. 

* Tuấn táo bạo của thời gian học nghỉ ngơi Nhạc viện tp.hcm và ở Mỹ khác nhau như vắt nào?

- Ở Mỹ, tôi được… đi dạo nhiều hơn học. Khi tham gia học cao học tập ở Mỹ tôi rất có thể nhận được điểm bằng phương pháp tham gia những biểu diễn âm thanh cho xã hội như nghỉ ngơi viện chăm sóc lão, thánh địa hay dịch nhân, tù nhân. Vô hình dung trung tôi thấy được music có một ý nghĩa thiêng liêng, chữa trị lành được vệt thương nhiều người. Tôi lũ cho các cụ già bị bỏ rơi, họ thấy bình yên. Tôi lũ cho tầy nhân, họ thấy được phân chia sẻ. Tôi lũ cho căn bệnh nhân, các nơ-ron thần ghê của họ dao động như được xoa vơi cơn đau. Âm nhạc hòa được vào các tầng lớp công chúng. 

Tôi hoàn toàn có thể đặt bất cứ câu hỏi cho các giáo sư, mặc dù thông minh hay ngớ ngẩn họ luôn trả lời và đặt lại câu hỏi cho tôi thấy sự liên kết hai chiều. Cô giáo cũng làm số đông việc giống hệt như chúng tôi, đi lũ khắp hầu như nơi. Cuối tuần, thầy đi đàn ở công viên cho những người vui nghịch ở kia nghe. Những thầy cô với mọi người trong nhà chơi violin, cello, trumpet nghỉ ngơi công viên, công ty ga… chúng ta thấy trường đoản cú hào khi bầy cho mọi bạn nghe. Thú vui quá đi chứ! 

Ở Chicago có khá nhiều cây lũ piano được đặt không tính đường, bên dưới ga tàu năng lượng điện ngầm, trước bên hát với loại chữ “play me”, những nghệ sĩ ra đó bọn và bán đĩa. Những người ăn xin cũng ngồi bầy rất thoải mái. Bốn duy của tôi vì chưng vậy mở và đổi khác hoàn toàn. Tại sao họ làm được điều đó, trong khi mình mỗi lần đàn đều hết sức run. 

* hiện giờ khán trả nước ngoài đã nhận ra bạn và âm thanh bạn thuyết trình là nhạc Việt Nam?

- Tôi đi diễn ở những nơi, độc nhất vô nhị là những đại sứ tiệm như Pháp, Thụy Điển… tôi mặc áo dài, chơi kiểu nhạc Việt Nam phối hợp như vậy. Đó là cách tôi giới thiệu bạn dạng thân với anh em thế giới rằng: tôi là nghệ sỹ Việt Nam. Ngay sát đây, tôi có tác dụng giám khảo của cuộc thi âm nhạc châu Á - Thái bình dương ở Singapore và trong khuôn khổ tiệc tùng, lễ hội ấy, tôi có tác dụng workshop cho các bé nhỏ tuổi và giáo sư về nhạc Việt Nam, về thang âm ngũ cung với dân ca 3 miền. Họ hết sức thích. Tôi nghĩ đó là phương pháp mình giới thiệu bạn dạng thân rất cụ thể rằng tôi nghịch âm nhạc vn và trường đoản cú hào khoe với họ rằng âm nhạc vn hay và khác biệt như cố gắng nào.

Tuy nhiên, tôi không cường điệu chủ nghĩa dân tộc. Thường thì tôi chơi các tác phẩm âm nhạc bom tấn thế giới kế tiếp cho chúng ta biết mình kết hợp với nhạc Việt Nam như thế nào. Họ đã đi vào quả đât âm nhạc nước ta một cách tự nhiên và thoải mái như thế. Nếu new vô tôi lập tức: “Chào gần như người. Tôi đến từ Việt Nam. Tôi sẽ nghịch một bạn dạng nhạc Việt Nam” thì người theo dõi sẽ bị dội ngay vì họ không mong muốn nghe nhạc Việt. 

Khi diễn ở nước ngoài, tính cá nhân và cân nhắc của bạn sẽ góp phần làm cho cái nhìn của rất nhiều người đối với thế hệ trẻ con Việt Nam, tối thiểu là nghệ sĩ trẻ Việt Nam.

Xem thêm: Tiểu Sử Diễn Viên Hoàng Yến Về Nhà Đi Con, Tiểu Sử Cô Xuyến 'Về Nhà Đi Con'

Chỉ đề xuất đặt một chân lên nước bạn ta thì các bạn đã là diện mạo của nước ta rồi. Đó là nguyên tố tiên quyết thúc đẩy tôi buộc phải giới thiệu bạn dạng thân với mọi người, cảnh giác từ phục trang đến phương pháp nói chuyện. Trong những cuộc đối thoại, tôi nói tới phong cảnh, món ăn, âm nhạc, dân ca vn khi thấy phù hợp. Tôi thường xuyên lắng nghe họ, tiếp đến kể về việt nam với sự từ tốn nhưng vẫn trình bày được tính cá nhân của mình. Những người dân tôi gặp sẽ ghi nhớ đến nước ta thông qua hình ảnh của tôi, những người trình làng Việt phái nam qua những mảng khác, còn tôi thông qua âm nhạc, với đó là trách nhiệm.

(Dân sinh) - nghệ sỹ Tuấn Khanh bị phụ vương “chửi điên”, thậm chí nói ông mộng tưởng vì mái ấm gia đình nghèo, lương “ba cọc cha đồng” dẫu vậy lại định hướng ba con theo học tập piano, một cỗ môn “quý tộc” không chỉ là đắt đỏ, nhưng còn rất cần phải có ý chí và thời gian để theo đuổi.

Nghệ sĩ piano Tuấn Khanh và bà xã là bà Ngọc Dung đang kết hôn rộng 40 năm. Từng ấy năm đính bó là cũng từng ấy năm ông bà thuộc nhau trải qua mọi sóng gió, vất vả bươn chải nhằm nuôi các con ăn uống học thành tài. Trong đó, con trai giữa của các cụ là nghệ sĩ piano nước ngoài Tuấn Mạnh, tín đồ đã giỏi nghiệp thạc sĩ màn biểu diễn tại Mỹ cùng đạt nhiều thành tựu trong lĩnh vực nhạc truyền thống quốc tế là điều khiến ông bà hết sức tự hào.

Chia sẻ trong chương trình, vợ chồng nghệ sĩ Tuấn Khanh hồi ức thời bắt đầu kết hôn, cả hai yêu cầu sống trong cảnh công ty tranh vách đất, tởm tế gia đình không mấy dư giả khi ông xã làm công chức nhà nước, còn vợ làm công nhân may dệt.


*

Nghệ sĩ Tuấn Khanh xót xa khi nhìn vk ngày càng hao nhỏ xíu vì đông đảo cực nhọc

Nghe gần như lời ck nói, hình hình ảnh về hồ hết ngày trở ngại đó như hiện rõ ngay trước mắt khiến cho bà Dung nhảy khóc nức nở, Ốc Thanh Vân cũng nghẹn ngào khi hội chứng kiến mẩu truyện xúc hễ của vợ ông chồng ông bà.

Nghệ sĩ Tuấn Khanh bị cha “chửi điên”, thậm chí còn nói ông ảo tưởng vì mái ấm gia đình nghèo, lương “ba cọc ba đồng” dẫu vậy lại kim chỉ nan ba con theo học piano, một bộ môn “quý tộc” không những đắt đỏ, cơ mà còn rất cần phải có ý chí và thời gian để theo đuổi. Thêm phần cuộc sống đời thường khốn khó, vợ ck cực nhọc lao đụng không kết thúc nghỉ để kiếm tiền càng khiến ông vô cùng khắt khe trong bí quyết dạy con.

Bà Dung kể, ông không cho những con đi chơi, thậm chí là xem truyền hình ông cũng cấm đoán phép. Toàn bộ thời gian ông muốn các con phải triệu tập vào vấn đề học, hết học văn hóa, rồi lại mang đến học nhạc trên Nhạcviện. Lúc những con còn nhỏ, ông đích thân đưa những con đi học bằng chiếc xe đạp “cà tàng” của mình. Khi các con lớn hơn một chút và có thể tự đi học, thì ông luôn đo lường và tính toán rất kỹ thời hạn học của các con. Theo bà Dung, chỉ cần về trễ rộng 5 phút là ông tức tốc đi tìm.


*

Ốc Thanh Vân ngưỡng mộ nghệ sĩ Tuấn Khanh vị trải qua quá nhiều vất vả mưu sinh

Ốc Thanh Vân hâm mộ nghệ sĩ Tuấn Khanh do dù trải qua rất nhiều vất vả mưu sinh tuy vậy ông đã bao gồm một quan điểm rất tiến bộ, đặt mục tiêu dạy con nên tín đồ lên bậc nhất dù bao gồm tốn kém từng nào đi chăng nữa. “Không chỉ là 1 người có ích mà còn là một người tất cả tài, sinh sống đúng với say đắm của mình. Chú kích hoạt để con cháu được phạt triển, nhỏ nghĩ điều ấy rất đáng quý và rất rất đáng ngưỡng mộ”, Ốc Thanh Vân bộc bạch.

Nhìn lại cuộc hôn nhân hơn 40 năm với đắn đo bao nhiêu khó khăn vất vả số đông đã trải qua, bà Dung hổ ngươi ngùng thừa nhận phiên bản thân càng yêu ông xã nhiều hơn lúc trước. Tiếng đây, con cháu thành đạt, phần đông lúc nhỏ xíu đau bệnh tật đều có ông xã bên cạnh chăm sóc bà là điều khiến bà Dung tự thừa nhận mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất cố gian.


pha LÊ



Để thực hiện thủ tục cấp, thay đổi hộ chiếu online, có tác dụng hộ chiếu thêm chíp trực tuyến, bạn dân thực hiện các bước đăng cam kết cấp hộ chiếu đa dạng trên cổng dịch vụ thương mại công quốc...