– “Nam Cao thờ ơ quá, kéo mép lên new nở được một niềm vui khó nhọc(…)thật ra mặt anh ta lạnh mà lại lòng anh ta sôi nổi” (Tô Hoài)

– “Con tín đồ Nam Cao mảnh khảnh, thư sinh, ăn uống nói ôn tồn đôi lúc đến rụt rè, mọi khi lại đỏ mặt mà kì thực mang trong tim một sự phản phòng mãnh liệt” (Nguyễn Đình Thi)


– phái mạnh Cao “biến bản thân thành kẹp chả bên dưới tay mình, tự lấy mình ra quạt bên dưới than hồng ” (Nguyễn Minh Châu)

– “Nam Cao thường lấy phiên bản thân bản thân ra để mà lại kiểm nghiệm” (Nguyễn Minh Châu)

– “Năm năm cho 1 sự nghiệp ko lẫn cùng với ai, năm năm trung thành với chủ với phía đi không nghiêng ngả… năm năm cày xới để tự biếm họa, từ khẳng định, để có Nam Cao như bây chừ ta có” (GS Phong Lê)

– “Dù viết về chủ đề nào, truyện của phái nam Cao cũng diễn tả một tư tưởng chung: nổi băn khoăn đến buồn bã trước thực trạng con bạn bị hủy hoại về phẩm giá do cuộc sống thường ngày đói nghèo đẩy tới” – “Viết về bạn trí thức tiểu tứ sản nghèo, nam giới Cao đã bạo dạn phân tích và phẫu thuật tất cả, không tránh mặt như Thạch Lam; không cực đoan, phiến diện như Vũ Trọng Phụng, cũng không thi vị hóa như nhất Linh, Khái Hưng, ngòi cây bút của nam giới Cao luôn luôn luôn tỉnh táo đúng mực” (Hà Minh Đức)


– “Nam Cao đã bạo dạn đi theo một lối đi riêng, nghĩa là không đếm xỉa gì đến sở thích của độc giả. Nhưng kỹ năng của ông đã đưa về cho văn hoa một lối văn new sâu xa, chua chát với tàn nhẫn, thứ tàn bạo của con tín đồ biết tin ở tài năng của mình, thiên chức của mình” (Hà Minh Đức)

– “Trong những trang truyện của nam giới Cao, trang nào cũng có những nhân vật thiết yếu hoặc phụ đang đối lập với loại chỗ kiệt cùng rất đời sống con bạn để rồi từ đó bắt buộc người ta phải thể hiện mình ra, trước hết là trung ương lí, nhân biện pháp rồi tiếp đến sau cuối là mẫu nỗi nhức khôn nguôi của nhỏ người” (Nguyễn Minh Châu)

-“Trong văn xuôi trước biện pháp mạng, chưa xuất hiện ai có được ngòi cây viết sắc sảo, gân guốc moi móc như của nam giới Cao” (Lê Định Kỵ)


– “NAM CAO là công ty văn hiện nay thực béo ,cũng đã bao gồm biết bao bên phê bình và cũng đã tốn biết bao bút giấy nhằm viết về ông.Nhân đây ra mắt với mọi bạn một vài nhận định về con tín đồ này và văn chương của ông”.

Bạn đang xem: Nhận định về chí phèo

“Nam Cao giá lung quá ,kéo mép lên mới nở được một niềm vui khó nhọc(…)thật có mặt anh ta lạnh nhưng mà lòng anh ta sôi nổi” (Tô Hoài).

“Con fan Nam Cao miếng khảnh,thư sinh,ăn nói ôn tồn nhiều khi đến rụt rè,mỗi dịp lại đỏ mặt nhưng kì thực mang trong lòng một sự phản phòng mãnh liệt” (Nguyễn Đình Thi).

Nam Cao “biến mình thành kẹp chả dưới tay bản thân ,tự rước mình ra quat dưới than hồng” (Nguyễn Minh Châu).

Nghị luận: “Bi kịch của Chí Phèo là bi kịch bị cự tuyệt quyền làm người”. “Hơn thế, còn là bi kịch con người tự không đồng ý quyền có tác dụng người.”


Để lại một phản hồi Hủy

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.

Phản hồi

Tên

Thư điện tử

Trang Mạng

Lưu tên, thư điện tử và website của tôi vào trình duyệt mang đến lần comment sau.


Tìm kiếm:
Tìm kiếm
● nội dung bài viết mới nhất:
bài xích văn biểu cảm
Bàn về xem sách (Chu quang quẻ Tiềm)Lý tưởng sống
Lẽ sống cao đẹp
Nhân trang bị Chí phèo
Nhận định văn học tập hay
Nhật ký kết trong tù
Sức mạnh mẽ của ý chí
Thi pháp học
Thuật ngữ văn học
Thái độ sinh sống tích cực
Thói lỗi tật xấu
Thơ ca cùng cảm nhận
Tiếp nhận văn học
Tác phẩm thơ lớp 9Tác phẩm thơ lớp 10Tác phẩm thơ lớp 11Tác phẩm thơ lớp 12Tác phẩm truyện lớp 8Tác phẩm truyện lớp 9Tác phẩm truyện lớp 11Tác phẩm truyện lớp 12Ôn thi TS10 môn Ngữ Văn
Ôn Thi xuất sắc nghiệp Quốc gia
Đức tính cao cả

III. Chứng minh nhận định về Truyện Chí Phèo - nam giới Cao


IV. Chí Phèo: khi nghệ thuật là tiếng kêu đau khổ thoát ra từ kiếp người lầm than


I. Nghị luận văn học chí phèo: sự tha hóa cùng thức tỉnh

Truyện ngắn Chí Phèo là một vào những truyện ngắn xuất sắc nhất của phái mạnh Cao. Truyện ngắn Chí phèo đã được nam Cao tái hiện lại hình ảnh nông xã của xóm hội Việt Nam thời gian bấy giờ (trước biện pháp mạng mon Tám). Đó là một buôn bản hội được đặc trưng bởi một bên là bộ mặt của Bá Kiến, Lí Cường, Đội Tảo. Đây là một đội ngũ cường hào, đại chủ thống trị, bóc tách lột sức lao động của nhân dân. Nhưng cũng chính trong nội bộ này cũng tất cả sự mâu thuẫn. Bọn bọn chúng như một đàn cá tranh mồi. Mồi thì ngon nhưng mà bè nào cũng muốn ăn, do đó, chúng luôn luôn rình cơ hội để thống trị lẫn nhau, muốn lẫn nhau lụi bại để cưỡi đầu cưỡi cổ lên nhau. Mâu thuẫn hơi phổ biến, gay gắt, có liên quan đến những số phận Binh Chức, Năm Thọ và đặc biệt là Chí Phèo.

Trọng trung tâm phân tíchnghị luận văn học chí phèolà tầng lớp thứ hai. Đây là những người như Chí Phèo, Năm Thọ, Binh Chức, họ lại hợp thành một team riêng. Họ là những người dân thường, những người lao động nghèo, nhưng đã bị manh hóa, bị tải chuộc và trở thành tay sai đến bọn địa chủ thống trị, những tên cường hào, lí dịch và gây nên không biết bao nhiêu tội vạ đến những người lương thiện. Dưới ngòi bút của nam giới Cao, bức tranh xã hội hiện lên đầy kịch tính, chất chứa những xung đột bùng nổ.

*

1. Nghị luận văn học chí phèo luận điểm 1:Quá trình thoái hóa của nhân vật Chí Phèo

Từ người dân cày lương thiện đến lưu manh:

Chí vốn là một thằng không cha, không mẹ, không họ sản phẩm thân thích, không bên cửa, bạn bè,,, Cả một thời niên thiếu sống bơ vơ: "đi ở mang lại hết công ty này sang bên nọ". Lớn lên đi làm canh điền mang đến cường hào trong vùng. Cơ hội ấy Chí vẫn là một dân cày lương thiện, khỏe mạnh về thể xác và lành mạnh về trung tâm hồn - một con người "hiền như đất", giàu lòng tự trọng với biết phân biệt tình thân cao thượng và nhục dục thấp hèn. Chí từng mơ ước một gia đình "chồng cày thuê cuốc mướn, vợ dệt vải" - một ước mơ giản dị và rất người. Mặc dù nhiên, một cơn tị vu vơ của Bá Kiến đã đẩy Chí vào tù, bắt đầu một quy trình tha hóa một nhỏ người. Trongnghị luận văn học chí phèothì đây đó là bước ngoặt quan tiền trọng của tính cách nhân vật

Nhà tù đọng vốn là nơi để người tất cả tội chuộc lỗi, là công cụ cải tạo con người. Vậy cơ mà nhà phạm nhân thực dân đã tiếp tay mang đến bọn cường hào, ác bá, giết chết đi phần người trong Chí Phèo, để Chí mãi trượt nhiều năm trên dốc của sự tha hóa. Trở về sau 7,8 năm tù, Chí Phèo trở thành một "người ngoài" ở xã Vũ Đại do sự đáng sợ hiện hữu lên ở vẻ ngoài: "Cái đầu trọc lốc... Trông gớm chết!". Không chỉ biến dạng về diện mạo, hình thái đến trang phục, cá tính cũng khác: "Hắn mặc loại quần nái đen... Trông gớm chết".

Và Chí, giữa chiếc xã hội nhưng ai cũng nghĩ "chắc nó trừ mình ra", lạnh lùng xa lánh hắn. Hắn uống rượu, chửi bới, dọa đốt quán, rạch mặt ăn vạ... Hắn đã trở thành một phần tử lưu manh một bí quyết mù quáng.

Từ một kẻ lưu manh đến quỷ dữ thôn Vũ Đại

Không dừng ở đó, dưới bàn tay quỷ quyệt của Bá Kiến, Chí Phèo đã trở thành một công cụ tạo tội ác trong mắt người dân thôn Vũ Đại. Người đẩy Chí vào bước đường ấy là Bá Kiến, vậy mà Chí Phèo ko thể đòi lại công bằng mang lại mình."Hắn tác quỷ quái cho từng nào dân làng, phá bao nhiêu cơ nghiệp, đập nát bao nhiêu cảnh yên ổn vui, đạp đổ bao nhiêu hạnh phúc, có tác dụng chảy máu cùng nước mắt của từng nào người lương thiện...".

Thông qua điển hình văn học chí phèo, nam Cao đã vẽ cần bức tranh bao quát xã hội thực dân nửa phong kiến giai đoạn trước 1945

Và cứ như thế, Chí Phèo dấn sâu vào tội ác, vực thẳm của đau thương cùng tội lỗi, bị thiết yếu kẻ thù lợi dụng với trượt dài trên con đường tha hóa, không lối thoát => Đây đó là bước ngoặt thứ hai trongnghị luận văn học chí phèo. Tấn bi kịch đầy nghịch lý, vừa là nạn nhân của bọn cường hào, ác bá, vừa là bé quỷ dữ của làng, bị mọi người xa lánh, ngoảnh mặt. Ngòi cây viết nhân đạo của nhà văn phái nam Cao đã vạch trần hiện thực trước mắt người đọc, đó là sự cùng quẫn của hoàn cảnh sống, sự nham hiểm, độc ác của bọn cường hào, địa chủ ở nông thôn, sự phi nhân tính của bên tù thực dân và định kiến của đồng loại đối với những con người thuộc đinh, khốn khổ như Chí Phèo. Chủ yếu xã hội phi nhân tính đã đẩy nhỏ người vào con đường lưu manh, tha hóa.

2. Nghị luận văn học chí phèo luận điểm2: quá trình thức tỉnh của Chí Phèo

Sau đêm gặp Thị Nở

Lần đầu tiên sau những cơn say vô tận, "hắn tỉnh" với nhận ra cuộc sống xung quanh qua những âm thanh: "Tiếng chim hót... Cá...". Những âm nhạc cuộc sống rất thực kế bên kia đang đánh thức hắn, kéo hắn ra khỏi những ngày tháng u mê, tăm tối, gợi nhắc đến mơ ước rất người cơ mà hắn từng ấp ủ. Chí thức tỉnh với sống lại với những cảm xúc rất người thuộc ý thức cũng đã trở lại trong hắn.

Sự chăm sóc của Thị Nở làm trung tâm hồn Chí Phèo thực sự hồi sinh

Đó là lần đầu tiên Chí được chăm sóc bởi bàn tay một người đàn bà, bằng một bát cháo hành giản dị, thật tâm của Thị Nở. Đó là bát cháo từ bàn tay ấm nóng tình thương làm cho "hắn rất ngạc nhiên", "hết ngạc nhiên hắn thấy mắt hình như ươn ướt". Bát cháo hành của Thị Nở đã đánh thức vào Chí những tình cảm lành mạnh, những cảm xúc rất người. Đây là bước ngoặt thứ cha trongnghị luận văn học chí phèo. Hắn khóc. Bởi vày "đây là lần thứ nhất hắn được người ta cho", hắn được cư xử như một con người. Trước đây, muốn được ăn, hắn toàn phải dọa nạt, giật cướp, phải rạch mặt ăn vạ... Chủ yếu hương vị cháo hành - thứ hương vị của tình thương thực tâm và cảm động. Hạnh phúc giản dị mà lại thấm thía lần đầu tiên Chí được nhận lấy đã đánh thức nhân tính bị vùi lấp lâu nay: "Trời ơi! Hắn thèm lương thiện... Thân thiện của những người lương thiện." Quả là kì diệu. Loại bản chất đẹp đẽ của người dân cày lương thiện bị vùi dập xưa nay lại bừng sáng trong thâm tâm hồn Chí Phèo.

Sự thức tỉnh về quyền có tác dụng người cùng bi kịch bị cự tuyệt quyền làm cho người lương thiện

Trong thời điểm tưởng chừng như hạnh phúc đã thuộc về mình, hắn cay đắng nhận ra rằng bản thân "không thể làm cho người lương thiện được nữa", Thị Nở từ chối hắn, mọi người từ chối hắn. Hắn đã gây ra bao bất hạnh mang lại bao người. Mọi nẻo đường để cù về một cuộc sống bình dị, lương thiện đã bị khép chặt. Hắn thức tỉnh đề xuất ý thức rất rõ bi kịch của cuộc đời mình, thấm thía và đớn đau.

Hắn tìm đến rượu, như thế nào ngờ đâu không làm hắn say mà lại "càng uống càng tỉnh". Dòng tỉnh của Chí là chiếc tỉnh của một nhỏ người với nỗi đau thừa lớn và ý thức rất rõ về cuộc đời bản thân trong sự bất lực, buông xuôi. Sự từ chối của Thị Nở đã khép lại bao hy vọng của hắn. Hơn bất cứ cơ hội nào, hắn cảm thấy nỗi bất hạnh to lớn đè nặng trung ương hồn mình, để rồi chỉ bao gồm thể bất lực mà lại "ôm mặt khóc rưng rức".

Từ cao trào thứ tư – cao trào cuối cùng đó trongnghị luận văn học chí phèo, không còn con đường như thế nào khác, Chí Phèo vác dao đến nhà Bá Kiến. Những vết cắt của tội lỗi đã hằn trên khuôn mặt hắn, hắn biết rằng đã quá muộn màng để cù đầu. Chí Phèo vung dao giết Bá Kiến nhưng hắn ko để mình trở lại cuộc sống của một quỷ dữ như trước nữa. Cùng lưỡi dao oan nghiệt cũng đã kết thúc một kiếp người khốn khổ. Dòng chết Chí Phèo đầy uất hận nhưng đó là nỗi ước mong của người nông dân bị tha hóa, muốn được lương thiện. Chí Phèo chết bởi hắn mơ ước lương thiện nhưng định kiến xóm hội đã ko chừa đến hắn cơ hội. Chí Phèo chết vào sự nhận thức rất rõ về thiết yếu mình với bi kịch bị từ chối ấy.

II. Nghị luận văn học chí phèo:Đánh giá bán chung

Miêu tả quá trình tha hóa và thức tỉnh của nhân vật Chí Phèo là yếu tố tạo ra sự giá trị hiện thực và nhân đạo sâu sắc của tác phẩm. Tác phẩm là tiếng nói đanh thép, tố cáo chế độ thực dân phong kiến đã xô đẩy bao con người lương thiện đến tận cùng của sự tha hóa. Tác phẩm còn là một niềm tin cẩn vào những người lao động thuộc khổ

Thể hiện quá trình tha hóa và thức tỉnh, nam Cao đã thể hiện bản lĩnh của một cây cây viết hiện thực sắc sảo, tạo bắt buộc một hình tượng nghệ thuật đa diện gồm sức sống nội tạng, để lại nhiều suy ngẫm trong lòng độc giả. Quá trình tha hóa và thức tỉnh trongnghị luận văn học chí phèođược công ty văn nam giới Cao thể hiện hết sức thành công. Bằng biện pháp nghệ thuật nghiêm ngặt của một cây bút văn học hiện thực xuất sắc cùng với cảm xúc của một trái tim "sống đời, trải đời" nhiều tình thương với nhỏ người với cuộc sống, tạo cho "người gần người hơn".

III. Chứng minh nhận định về Truyện Chí Phèo - phái mạnh Cao

Nguyễn Đình Thi mang lại rằng “tác phẩm văn học lớn hấp dẫn người ta bởi cách nhìn nhận mới, tình cảm mới về những điều, những việc mà ai cũng biết cả rồi”. Trích “nhà văn nói về tác phẩm”. Nhà xuất bản Văn học năm 1998.

Anh, chị hiểu điều đó như thế nào? Bằng hiểu biết của mình về tác phẩm “Chí Phèo” của nam giới Cao hãy làm sáng tỏ ý kiến trên.

Bài làm.

“Cái quan liêu trọng trọng tài năng văn học là lối dành riêng của công ty văn, là giọng riêng biệt của nhà văn mà ta ko thể tìm thấy trong cổ họng của bất kỳ người như thế nào khác”, (Tuốc tởm nhep). Đúng như vậy! Nghệ thuật đó là lĩnh vực của cái độc đáo tức là phong cách một đồ vật gi đó rất mới, rất riêng rẽ biệt mà ta bắt gặp lúc đọc xong xuôi một tác phẩm. Cùng cũng thiết yếu sự mới mẻ, không giống lạ đó đã tạo nên sự sức sống thọ bền của một tác phẩm văn chương thực thụ. Trăn trở về việc tạo dựng lối đi riêng mang lại mình, Nguyễn Đình Thi mang đến rằng “tác phẩm văn học lớn hấp dẫn người ta bởi ý kiến nhận mới, tình cảm mới về những điều những việc mà ai cũng biết cả rồi. Nguyễn Đình Thi đã thực sự sáng sủa suốt khi nghiền ngẫm ra điều này trong suốt quy trình sáng tạo nghệ thuật của ông với truyện ngắn “Chí Phèo” của phái nam Cao chính là một lời giải thích hợp thỏa đáng khơi thông khúc mắc trong lòng nghệ sĩ về nhận định này.

“Cách nhìn nhận” là nhỏ mắt xem xét nhìn người, quan sát đời của công ty văn. Hay nói theo một cách khác đây chính là những phát hiện mới mẻ, độc đáo của công ty văn về con người, về cuộc đời mà quan điểm đó khác xa hoàn toàn với những bên văn thuộc thời. Tình cảm là những rung động, thương yêu thương xuất vạc từ sâu thẳm trái tim, nhưng ở đây lại là tình cảm mới tất cả nghĩa là khác xa với những tình cảm yêu, ghét, giận, hờn bình thường những sự cảm thông mà những nhà văn không giống đã phát hiện, cảm thông, phân chia sẻ hết rồi. “tình cảm mới” ấy là sự yêu thương thương, phân chia sẻ, cảm thông nhưng nỗi đau bất hạnh mà chưa ai dám chạm tới, nay mới được giang rộng vòng tay đón nhận. Cùng một tác phẩm lớn rất cần đến nhị yếu tố này, từ đây ta thấy Nguyễn Đình Thi đưa ra một nhận xét cực kỳ sâu sắc và đúng đắn. Một tác phẩm thật sự có mức giá trị phải là một tác phẩm được tạo dựng cần những khám phá mới mẻ về cuộc sống và con người, để tự nó rung lên những thương cảm mang lại nỗi khổ tột cùng mà cạnh tranh thấy của họ mặc dù đề tài đó đã được khai thác rất nhiều lần. Đó ko phải là một tác phẩm hời hợt viết về những điều cơ mà ai cũng biết cùng thấy cả rồi. Bởi lẽ “Nghệ thuật là sáng tạo, nghệ thuật không bao giờ lặp lại” (Tố Hữu) một tác phẩm chỉ đi theo lối mòn đã dẫn sẵn thì cũng sẽ chết dần chết mòn theo thời gian mà thôi, nghệ thuật không đơn thuần là sự xào nấu y nguyên thực tại, mà nó đòi hỏi một vật gì đó cao hơn, phải độc đáo, mới mẻ riêng biệt cùng khác nó, điều đó đòi hỏi bên văn phải có phong thái như sê-khốp đã nói “nếu tác giả không có lối nói riêng, thì đó ko phải là nhà văn, nếu công ty văn không tồn tại giọng dành riêng thì anh khó trở thành bên văn thực thụ, văn chương ko đơn giản như ta tưởng, ko phải cũng tất cả thể thưởng được. Bởi lẽ “văn chương ko cần đến những người thợ khéo tay tuân theo một vài ba kiểu mẫu đưa cho, văn chương chỉ dung nạp những người biết đào sâu, biết tra cứu tòi, khơi những nguồn chưa ai khơi và sáng tạo những gì chưa ai có”, tựa thông thường là Nguyễn Đình Thi đã đề cao tính sáng tạo vào văn chương cùng đây cũng là một quan liêu điểm nghệ thuật gắn bó suốt đời cầm cây viết của công ty văn nam giới Cao và truyện ngắn “Chí Phèo” là một ví dụ điển hình, minh chứng đến quan điểm mới mẻ đó.

nam Cao là bên văn hiện thực xuất sắc của nền văn học Việt nam hiện đại, vào suốt cuộc đời lao động nghệ thuật nhà văn luôn trăn trở, sửa soạn cho mẫu tôi nghệ thuật của mình tiến một bước cao hơn và ngày dần hoàn chỉnh. Nam Cao không chỉ đề cao tính sáng tạo trong nghệ thuật, cơ mà ông còn quan niệm nghệ thuật ko cần là ánh trăng lừa dối, không nên là ánh trăng lừa dối, nghệ thuật chỉ là những tiếng đau khổ cơ thoát ra từ những kiếp lầm than. Ko những thế phái nam cao còn coi trọng tấm lòng nhân đạo, bác ái, vị tha với lương trung ương nghề nghiệp trong mỗi tác phẩm của mình, với một quan lại điểm nghệ thuật tiến bộ như thế những tác phẩm của phái nam Cao đã lấy đi rất nhiều nước mắt và sự day dứt, suy nghĩ của bạn đọc. Một vào những tác phẩm đánh giấu dấu thương hiệu tuổi và gây được tiếng vang trong xóm hội trước cách mạng mon Tám năm 1945 là truyện ngắn “Chí Phèo” tác phẩm được chế tác năm 1942 trong in trong tập “luống cày”, lần đầu có tên là “cái lò gạch” chuyện ko chỉ hấp dẫn bởi bạn đọc bởi cốt truyện độc đáo, với những tình tiết tạo cấn, bất ngờ bởi một Chí Phèo vừa đáng sợ vừa đáng thương ngoài ra bởi tài năng sáng tạo của phái nam cao một sự mới mẻ độc đáo cả về nội dung, lẫn hình thức nghệ thuật.

Đề tài người dân cày là một đề tài tốn rất nhiều giấy mực của nhiều bên văn đương thời, ấy vậy cơ mà Nam Cao vẫn dấn thân vào lối mòn đó nhưng dòng đặc biệt là ông đã cày xới lên để tìm ra mẫu mới. Trước phái nam Cao đã bao gồm biết bao tác phẩm viết về đề tài người dân cày đó là tiểu thuyết “Tắt Đèn” của Ngô Tất Tố viết về chị Dậu với cái khổ của sưu cao, thuế nặng, đó còn là một bước đường thuộc của Nguyễn Công Hoan về một anh pha bị đẩy đến chân vực thẳm không còn đường lùi, nay đến nam Cao ta lại bắt gặp một Chí Phèo mà loại khổ này không giống hẳn với những loại khổ trước đó. Chị Dậu khổ vì phải phân phối con, cung cấp chó, phải đi ở mướn nhưng chị vẫn còn được là một bé người, ta ko cầm được nước mắt khi đọc những trang văn của Ngô Tất Tố. Nhưng càng đau xót hơn khi bắt gặp hình ảnh Chí Phèo ngất ngưởng trong cơn say hiện lên qua ánh nhìn của nam giới Cao đơn vị văn đã phát hiện ra mẫu khổ nhất vào những cái khổ, còn gì khổ hơn nỗi đau này khi nhưng Chí Phèo sống trong mẫu xã hội loại người nhưng ko được làm cho người, đó chính là bi kịch lớn nhất, bi kịch bị cự tuyệt quyền làm người.

Cuộc đời Chí Phèo thật bất hạnh từ khi sinh ra cho đến thời gian trưởng thành cuộc đời Chí Phèo chỉ là một con số ko tròn trĩnh, không cha, ko mẹ, ko nhà, ko cửa, ko lấy một tấc đất cắm dùi. Hắn được một anh thả ông lươn nhặt về khi bị bỏ rơi vào một loại váy rách đụp ở một cái lò gạch cũ. Chí Phèo lớn lên trong khoảng tay nuôi lớn của người dân xã Vũ Đại, đến năm trăng tròn tuổi thì đi làm canh điện cho nhà Bá Kiến, mẫu tuổi đôi mươi người ta không trọn vẹn là đá cũng không trọn vẹn là người, đây bao gồm lẽ là quãng thời gian đẹp đẽ nhất chuỗi mon năm đau khổ. Chí Phèo biết ghét, biết coi thường những đồ vật gi gọi là dâm dục tầm thường khi nhưng mà bà tía gọi hắn vào bóp chân mang lại bà. Chí Phèo cũng ước mơ như bao con người bình thường khác, bao gồm một gia đình nho nhỏ chồng cuốc mướn cày thuê, vợ dệt vải kha khá thì sở hữu dăm bố sào ruộng làm cho vốn liếng, nhưng đời ko như mơ chỉ vị một cơn ghen vô lý Bá Kiến tên gian hùm khép tiếng đã đẩy Chí Phèo vào phạm nhân tội, cùng cuộc đời Chí Phèo cũng ngoặt bước từ đây, hắn không còn là người dân lương thiện nữa.

Bẩy, tám năm sau thời điểm ra tù, bộ mặt hắn giờ đây không thể mang nuốt người nữa, dòng đầu thì trọc lóc, dòng răng cao trắng hơn, cái mặt đen cơ mà rất cơn cơn. Trông ghét lắm, trông gớm chết. Hắn mặc chiếc quần váy đen với mẫu áo xoàn tây, ngực đầy những nét chạm trổ với hình một ông tướng cầm trùy trông gớm chết. Đây chính xác là một bộ mặt của một nhỏ vật nhưng mà như nam giới Cao nhận xét “bộ mặt của một con quỷ”. Ta đau đớn thế khi một anh canh điền khỏe mạnh, hiền lành ni còn đâu, nhưng vẳng mặt tai chỉ còn lại những tiếng chửi tục tĩu. Hắn chửi tất cả làng vũ đại, chửi ai không chửi nhau với hắn, rồi cuối cùng chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn mang lại hắn khổ đến nỗi như thế này trời? cũng là một nhu cầu giao tiếp nhưng tiếc núm đáp lại lời hắn chỉ là những tiếng chó sủa. Nếu có ai đáp lại hắn thì chí còn là người. Nhưng không có một ai, qua tiếng chửi ta nhận thấy thái độ thái độ phẫn uất của Chí Phèo lúc phần nào nhận thức được thân phận của mình, hắn đã bị đánh tụt từ mặt hàng người xuống sản phẩm vật. Bị loại ra làng hội loài người càng đau thương hơn nữa khi Chí Phèo bị bá Kiến sở hữu chuộc làm tay không đúng là từ đây Chí Phèo trượt nhiều năm trên nhỏ đường lưu manh hóa, hắn sống bằng máu và nước mắt của biết bao người dân vô tội. Bi kịch bi cự tuyệt quyền có tác dụng người dẫn đến bé đường lưu manh hóa của Chí Phèo tưởng chừng như kéo mãi đến cơ hội cuối đời, nhưng nam giới Cao đã ko như thế.

Tưởng chừng như Chí Phèo sẽ sống mãi trong trạng thái say triền miên, ăn, ngủ, hại người trong lúc say. Nhưng nam giới Cao đã xây dựng một điểm dừng đến nhân vật của bản thân thẳm sâu trong lòng hồn của bé quỷ dữ của buôn bản Vũ Đại phần người vẫn tiềm tày chỉ đợi phân phát hiện cùng khai sáng. Với Nam Cao đã tinh tế nhận ra điểm tốt đẹp đó trong tim hồn của một con người tưởng như ko thể ngóc đầu dậy được nữa, đây cũng đó là một tư tưởng nhân đạo mới mẻ của công ty văn phái mạnh Cao mở ra đến Chí Phèo một cánh cửa thiên lương bằng giải pháp đưa Thị Nở bước vào cuộc đời Chí Phèo rất mộc mạc, tự nhiên.

vào một cơn say Chí Phèo đã ăn nằm với Thị Nở, nửa đêm hắn nôn mửa buộc phải đã được Thị Nở dìu vào vào lều. Sáng hôm sau Chí Phèo tỉnh dậy lần đầu tiên hắn tỉnh rượu, lòng mơ hồ buồn như tỉnh lại sau một cơn say dài và cũng là lần đầu tiên Chí Phèo nhận thức được cuộc đời mình trong vượt khứ, hiện tại và cả tương lai. Hắn nghe được kế bên kia tiếng chim hót ríu rít, tiếng Anh thuyền chài gõ mái, tiếng mấy người đàn bà đi chợ về, những âm nhạc ấy hôm như thế nào chả có. Nhưng sao giờ đây Chí Phèo mới nhận thấy vày có khi nào hắn tỉnh để nhưng mà cảm nhận âm nhạc ấy giống như tiếng sáo của đêm tình ngày xuân trong tác phẩm “Vợ chồng A Phủ” công ty văn tô Hoài. Tiếng sáo deo rắt, đánh thức, lay động bé người đã thô héo vào Mị giờ đây những music sao động này lại gợi đến Chí Phèo nhớ về một cái gì đó rất xa xôi. Hình như có một thời hắn đã ao ước gồm một gia đình đầm ấm để rồi phải hối tiếc khi giờ đây nhận ra bản thân đã đến loại dốc bên đó tuổi già, đói rét, bệnh tật, ốm đau hắn không sợ. Nhưng sợ nhất là cô độc, nhưng hắn nghĩ Thị Nở sẽ xoa lấp nỗi cô đơn ấy lúc Thị Nở mang chén cháo hành tới.

Lần đầu tiên được một người đàn bà mang lại hắn xúc động mắt ươn ướt lúc ăn bát cháo hành. Thị Nở là cầu nối đưa Chí Phèo trở về với thế giới lương thiện, nhưng cánh cửa lương thiện vừa mở ra đã đóng sập lại khi Thị Nở chửi tất cả những lời bà cô vào mặt hắn. Chí Phèo từ ngạc nhiên đến thất vọng nhưng chưa tuyệt vọng, hắn Chí Phèo chạy theo nắm lấy tay Thị Nở. Nhưng đáp lại là một chiếc dúi mạnh, từ bây giờ Chí Phèo mới đau khổ, tuyệt vọng tột cùng, hắn mơ hồ nhận ra là đã làm cuộc đời mình rơi vào vực thẳm là Bá Kiến. Chí Phèo xách dao kết liễu đời Bá Kiến và cũng tự liền kề khi miệng vẫn nhan nhản “ai mang lại tao lương thiện”. Chiếc chết của bá Kiến như một lý tất yếu cơ mà Nam Cao vạch ra “ở đâu gồm áp bức, ở đó bao gồm đấu tranh, tức nước thì vỡ bờ”.

không chỉ mới mẻ về nội dung, bên cạnh đó mới mẻ về hình thức nghệ thuật. Nam Cao đã thành công khi xây dựng nhân vật điển hình trong hoàn cảnh điển hình, nghệ thuật miêu tả diễn biến tâm lí nhân vật một giải pháp tỉ mỉ, tinh tế. Cách vào truyện độc đáo không theo kết cấu thời gian, nhưng đi theo mạch kể chuyện tự nhiên, kết hợp với đó là ngôn ngữ tự nhiên, ngôn ngữ tác giả kết hợp với ngôn ngữ nhân vật. Tất cả đã làm nên một kiệt tác của nền văn học hiện thực Việt Nam.

IV. Chí Phèo: khi nghệ thuật là tiếng kêu đau khổ bay ra từ kiếp người lầm than

- Chí Phèolà một trong những truyện ngắn thành công xuất sắc nhất của nhà văn nam giới Cao, tác phẩm tất cả sức sống bền vững theo thời gian, neo đậu vững chắc trong lòng người đọc xuyên suốt năm tháng cùng là ngôi sao 5 cánh sáng bậc nhất bên trên bầu trời văn học Việt Nam.

-Tác phẩm là bảnánđanh thép tố cáo một làng mạc hội thực dân nửa phong kiến tànác với mục ruỗngđã dồn người dân cày thấp cổ nhỏ xíu họng vào bướcđường cùng, dẫnđến bi kịch bị cự tuyệt quyền làm người của nhân vậtđể rồi cuối thuộc lại hình thành đề nghị con quỷ dữ của xóm Vũ Đại.

-Đồng thời,Chí Phèocòn khắc họa thành công hìnhảnh người dân cày nghèo bị bần cùng hóa bởiđói kém dính riết, bị chènép bởi làng hội cũ khiến cho họ phảiđánh mấtđi bản chất thiện lương vốn bao gồm của mình.

Xem thêm: Thời điểm nào tắm nắng sáng có tốt không ngờ, tắm nắng buổi sáng đúng cách như thế nào

Đôi nét về tác giả nam giới Cao cùng kiệt tác Chí Phèo

-Nam Caotên thật là Trần Hữu Tri,ôngsinh năm 1917 tại huyện Lý Nhân, Hà Nam với mất vào năm 1951 tại Ninh Bình.Ông là một trong những công ty văn tiêu biểu cho mẫu văn học hiện thực Việt phái mạnh vào nửađầu thế kỷ XX.

-Những trang văn của phái mạnh Cao luôn luôn chứađựng mối để ý thường trực về số phận bất hạnh của những người nông dân cùng người tri thức nghèo bịđói kém dính riết, bị xã hộiđương thời chènépđể rồi cuối cùng lại lạcđi trên bướcđường có tác dụng người.

-Ngòi cây bút của ông vừa sắc sảo vừa chân thực, trào phúng nhưng không thiếu phần tinh tế. Phái nam Cao mạnh dạn phân tích với mổ xẻ tất cả, không né tránh nhưThạch Lam, không phiến diện nhưVũ Trọng Phụngnhưng vẫn giữ được sự tỉnh táo khuyết trong văn chương.

-Nguyễn Minh Châu từng nhậnđịnh về văn chương củaông rằng:

”Trong những trang truyện của phái mạnh Cao, trang làm sao cũng gồm những nhân vật thiết yếu hoặc phụđangđối diện với loại chỗ kiệt thuộc vớiđời sống nhỏ ngườiđể rồi từđó bắt buộc người ta phải bộc lộ bản thân ra, trước hết là chổ chính giữa lí, nhân biện pháp rồi tiếpđến sau cùng là loại nỗiđau khôn nguôi của con người.’’

-Những tác phẩm của nam giới Cao luôn lột tả đến ngườiđọc thấyđược chiếc bản chất xấu xa của thôn hội cùng nhân tính hủ lậu của bé ngườiđương thời.

-Bén duyên với nghiệp văn từ năm mười tám tuổi với trong suốt mười lăm năm hành nghề,ôngđãđể lại chođời sau một khối lượng tác phẩm khổng lồ từ truyện ngắnđến tiểu thuyết, tên tuổi nam Cao gắn liền với những tác phẩmđểđời nhưSống mòn,Lão HạchayĐời thừa.

-Trong đó không thể ko nhắcđến
Chí Phèo, một truyện ngắn gồm sứcảnh hưởng lớnđến vănđàn Việt Nam,đây là tác phẩmđã neođậu vững chắc vào lòngđộc giả qua bao thế hệ.

-Chí Phèoban đầu mang tên là
Cái lò gạch cũ, xuất bản vào năm 1941 với tênĐôi lứa xứngđôido công ty xuất bảnĐời mới– Hà Nội tựýđổi tên. Tác phẩm về sauđược phái mạnh Caođặt tên là
Chí Phèokhi in lại trong tập
Luống Càydo Hội văn hóa cứu quốc xuất bản vào năm 1946.

-Chí Phèolà một tác phẩm thể hiện rõ nét lốiđi riêng biệt biệt của phái mạnh Cao vào sự nghiệp văn học, tập trung vào số phận của những người nghèo khổở quê hương.

’’Nghệ thuật không làánh trăng lừa dối, tránh việc làánh trăng lừa dối! Nghệ thuật tất cả thể chỉ là tiếngđau khổ kia, bay ra từ những kiếp người lầm than.”

-Tác phẩm ko phải là một truyện ngắn dịu dàng lãng mạn hay cảm động lòng người,Chí Phèolà một tấm gương hiện thực đặt giữa buôn bản hội đương thời, là bản án đanh thép tố cáo buôn bản hội cũ với là một cái nhìn bế tắc mang đến những kiếp người bất hạnh.

-Chí Phèo cùng những tiếng kêu đau khổ thoát ra từ kiếp người lầm than

-Tác phẩm mởđầu bằng hàng loạt tiếng chửi của Chí Phèo tức thì từ những cái vănđầu tiên của truyện ngắn, phái nam Caođãđể ngườiđọc thấyđược chất lưu manh trong nhỏ người Chí,ôngđẩy hắn ra giữa vở kịch của cuộcđời vàđể hắnđối thoại vớiđời bằng câu chửi.

-Những tiếng chửiđó dường như mở ra một cuộcđờiảmđạmđầy chua xót của Chí Phèo, xen lẫn vào câu chửi, người ta thấyđược cả sự côđộc của hắn. Ko một aiđáp lại lời Chí ngoại trừ tiếng sủa của bố con chó dữ, hắn cứ chửi trời, chửiđất cùng chửi cả cáiđứađãđẻ ra thằng Chí.

-Còn ai đã đẻ ra Chí Phèo thì hắn ko biết, cả xã Vũđại không có ai biết,đó bao gồm lẽ là bi kịchđầu tiên của truyện, bi kịch bám riếtđời Chí từ lúc hắn có mặt với thân phận mộtđứa trẻ mồ côi,được người ta nhặt vềở lò gạch cũ và sống lang hết đơn vị nàyđến công ty khác vào những năm thángấu thơ.

-Năm hai mươi tuổi, Chí Phèođi có tác dụng canhđiền mang đến nhà Bá Kiến, chánh tổng hộiđồng kỳ hào của thôn VũĐại. Cụ Bá là người có quyền thế lại vai trung phong cơ, ai cũng nể sợ. Nămđó Chí Phèoở mang lại nhà cụđược vợ cha của Bá Kiến thường xuyên gọi lên hầu hạ massas tay chân.

-Chính điều nàyđã làm nổi lên tiết ghen trong thâm tâm Bá Kiến, cụđã giải Chí Phèo lên quan,để hắn chịu một tội nàođóđược sắpđặt sẵn vàđi tù túng tám năm, chính cái đơn vị tù thực dânấyđã tiếp tay cho bọn cường hào chènép những người nông dân lương thiện.

-Sau những năm tháng tùđày, Chí trở về với một bộ dạng khác, ghê tởm với gớm ghiếc. Hắnđãđánh mấtđi nhân hình cùng nhân tính của mình cho thù hận,để rồi người trở về buôn bản VũĐại lúc này không còn là Chí Phèo nữa nhưng mà là một bé quỷ dữ khiến ai cũng phải khiếp sợ.

“Cái đầu thì trọc lốc, dòng răng cạo trắng hớn, cái mặt thìđen mà rất cơng cơng, nhì mắt gườm gườm <…>. Loại ngực phanhđầy những nét chạm trổ rồng, phượng với mộtông tướng cầm chùy, cả hai cánh tay cũng thế. Trông gớm chết!”

– Trích đoạn miêu tả Chí Phèo.

Nam Cao khắc họa rõ rệt gương mặt của Chí qua từng con chữ như phảnánh một sự thật tàn nhẫnđếnđau lòng, bao gồm những bất công cùng sự chènép của tầng lớp thống trị trong làng mạc hội cũđãđẩy một con người thiện lương vào bướcđường tha hoá, khiến họđánh mấtđi nhân tính của chủ yếu mình.

Chí Phèo từđâyđã bị xã hội cự tuyệtđi quyền có tác dụng người, bị loại ra khỏi thế giới vốn giành riêng cho loài ngườiđể rồi hắn lại tự biến bản thân trở thành quỷ dữ của làng mạc VũĐại:

“Hắnđãđập nát biết từng nào cảnh yên ổn vui, có tác dụng chảy máu với nước mắt của biết từng nào người dân lương thiện.”– Tríchđoạn truyện ngắn Chí Phèo.

Ai gặp Chí cũng khiếp sợ và tìm bí quyết lảng tránh, giữa thời buổi loạn lạcđói yếu chẳng ai muốn có thêm cho mình một mối phiền phức:

”Ai cũng kị mặt hắn mỗi thời gian hắn qua.”

Cuộcđời của Chí Phèo trượt dài trong bi kịch, nhuốmđầy bất hạnh và khổđau.Đời hắn bây giờ không có gì ngoài những tiếng chửi, rượu cùng vài miếng thịt sống qua ngày, chẳng ai cònđược thấy hìnhảnh anh Chí hiền nhưđất lúc xưa nữa, cụ vào đó là nhỏ quỷ gớm ghiếc mà ai cũng xa lánh.

Vậy nhưng Bá Kiếnđã lợi dụngđược nhỏ quỷ trong con người Chí Phèođể khiến nó có tác dụng việc mang đến cụ, bằng những lời dụ dỗ ngon ngọt cùngđôiđồng bạc lẻ, Bá Kiếnđã thành công xuất sắc trong việc thu Chí về làm thuộc cấp cho mìnhđể hắnđiđòi nợ,đâm mướn chém mướn vào những thời gian cần.

Người ta gọi Chí Phèo là quỷ nhưng bao gồm tầng lớp thống trị cũng như bọn cường hàođương thời mới thực sự là quỷ dữ. Chúngđãăn mònđi những mơước bình dị, nhữngđiều tốtđẹp trong con người của một người nông dân.

Chí Phèo tất cả chăng cũng chỉ là nạn nhân của thời cuộc, của những tộiác mục ruỗng thối nát chất chồng hết lớp nàyđến lớp khác.

Ánh sáng lương trung tâm một lần nữa phát sáng nhưng cũng bị hiện thực tàn khốc dập tắt

Trong tận cùng của bế tắc, lúc Chí Phèođã trả toànđánh mất phần người của mình cùng chỉ còn lại phần con, phái nam Cao vẫn quan sát thấyởđâuđó trong tâm địa hắn vẫn còn khát khaođược yêu thương, mơước một lần nữađược hòa nhập lại với thế giới,được sống như một bé người thực sự.

Vậy cần ông đã cho Thị Nở, một người phụ nữ xấu đến ma chê quỷ hờn xuất hiện để khơi dậy phần người vào sâu thẳm của Chí Phèo.

“Cái mặt của thị thực là một sự mỉa mai của hóa công; nó ngắn đến nỗi người ta tất cả thể tưởng bề ngang hơn bề dài, thế mà hai má hóp vào mới thật là tai hại, nếu má phinh phính thì mặt thị lại còn được tương tự như mặt lợn… dòng mũi thì vừa ngắn, vừa to, vừa đỏ, vừa sần sùi như vỏ cam sành, bành bạnh muốn chen lẫn nhau với những chiếc môi cũng cố to đến không thua mẫu mũi; gồm lẽ vày cố qua quá vì vậy chúng nứt nở như rạn rạ. Đã thế thị lại ăn trầu thuốc, nhị môi dày được bôi đến dày thêm một lần, cũng may chất trầu sánh lại, bít được mẫu màu thịt trâu xám ngoách.”

– Trích đoạn miêu tả Thị Nở.

Chính đêm ăn nằm như vợ chồngấy thuộc những ngày thángở bên Thị, bên chén bát cháo hành nghi bất tỉnh khóiđã khiến Chí như thức tỉnh khỏi giấc mộng tăm tối củađời mình.

Sau những ngày tháng bị hắt hủi và miệt thị bởi sốđông chủng loại người ngoại trừ kia, Thị Nở là ngườiđầu tiên khiến Chí Phèo cảm nhậnđược sự yêu thương thương, giúp hắn nhìn rađược cuộcđời vẫn còný nghĩa.

Sự xuất hiện của Thị Nở là một bước ngoặtđộcđáođầy tính nhân văn của
Chí Phèo, nam giới Cao xây dựng Thị là một nhỏ người xấu xí ko phảiđể miệt thị mà nhằm làm nổi bật lên nội tâmđầy tình thương của Nở.

Chính Thị đã chú ý ra một con người không giống của Chí Phèo mà không một ai trong xã Vũ Đại có thể thấy được, như cách lời văn của nam cao đã miêu tả.

”Ôi sao nhưng mà hắn hiền, ai dám bảođó là cái thằng Chí Phèo vẫnđậpđầu, rạch mặt màđâm chém người.”

Những tưởng cuộc sống của Chíđã khởi sắc sau ngày gặp Thị và từđây hắn gồm thể xoay trở về bên trên conđường làm người nhưng tất cảđã vỡ nát ngay sau khoản thời gian bà cô của Thị Nở xuất hiện.

Nhân vật bà cô làđiển hình đến hình tượng người nông dân sốngở nông thôn nông làng mạc Bắc Bộ trước cách mạng tháng Tám,đó là một buôn bản hội tha hóa về mọi mặt, từ quyền lựcđến cả nhân biện pháp của bé người.

Sống giữa thời kỳ loạn lạcấy khiến người ta quẩn xung quanh bế tắc vào sự nghèođói, làm cho họ trở nên lạnh lùng, tàn nhẫn hơn với chính mình và cả những người xung quanh.

Cái định kiến hẹp hòi về xuất thân, nguồn gốc cùng quá khứ tất cả sứcảnh hưởng kinh gớmđến suy nghĩ của bé người, thiết yếu nhữngđịnh kiếnđóđã dựng yêu cầu một bức tường biện pháp trở Chí Phèo với thế giới loại người.

Kể cả lúc Chíđược Thị Nở tái sinh bằng tình thân khiến hắn thèm có tác dụng người, khát khaođược hòa nhập với mọi ngườiđến thế nào thì cũng ko thể vượt quađược bức tườngấy.

Bằng một câu nói, bà cô vào tác phẩmđã dập tắtđi tất cả hy vọng của Chí Phèo, khiến hắn rơi vào vực sâu tuyệt vọng, mấtđi hoàn toàn tư cáchđược làm cho ngư